Hai con ngựa sát vào nhau, Vệ Trăn bị xóc nảy người về phía trước, vội vàng đưa tay vịn yên ngựa. Gương mặt thiếu niên đã kề sát: "Có nhớ trước đây ta đã hứa với nàng, sẽ cùng đi bắt cá, nướng cá cho nàng ăn không?"
Vệ Trăn nói: "Nhớ."
Kỳ Yến cười nói: "Đi thôi, săn b.ắ.n chỉ là thứ yếu, chúng ta đi ăn cá nướng trước đã."
Sâu trong rừng có một con suối nhỏ, hai người sau khi vào rừng đã nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, men theo tiếng động đi về phía trước, không lâu sau ánh sáng xung quanh trở nên sáng bừng, rộng mở, họ ra khỏi rừng, nhìn thấy một con suối trong vắt chảy từ trong núi ra.
Sóng biếc nhẹ nhàng vỗ vào những viên sỏi ven bờ, tiếng suối chảy róc rách.
Hai người dừng lại bên bờ hồ, Vệ Trăn xuống ngựa, Kỳ Yến buộc ngựa vào thân cây, ngẩng đầu nói: "Ta đi bắt cá trước, nàng vào rừng tìm ít cành cây, xem có thể dựng được một cái giá nướng cá không."
Hắn giơ tay ra hiệu cho nàng, lại nói: "Nếu không dựng được cũng không sao, lát nữa ta sẽ làm."
Hai người tách ra hành động, nàng tìm được vài cành cây, không lâu sau, đã dựng xong một cái giá nướng đơn giản, còn bên kia Kỳ Yến cũng dùng cành cây chuốt nhọn xiên được hai con cá lên.
Hai con cá sau khi được sơ chế đơn giản được đặt lên giá nướng, lửa cháy bập bùng, thịt cá chảy mỡ, phát ra tiếng "xèo xèo".
Vệ Trăn ngẩng đầu nhìn người đối diện, hắn cũng ngồi tùy ý trên tảng đá bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803097/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.