Tề Vương triệu kiến nàng, sao nàng có thể không đi? Nhưng khoảnh khắc đó nàng như thể đứng hình, trơ mắt nhìn hắn đi dặn dò cung nữ thân cận.
Đám cung nhân đến đón nàng bị hắn lấy lý do Lạc phu nhân thân thể không khỏe mà cho lui đi. Trong đại điện rộng lớn chỉ còn lại nàng và hắn.
Hắn ngồi trong bóng tối, một nửa khuôn mặt ẩn mình trong bóng râm, giọng nói dịu dàng, nhưng từng chút một tra hỏi nàng, Tề Vương đã đối xử với nàng như thế nào.
Nàng kể lại sự thật. Sau khi nghe nàng nói, hắn chỉ nói một câu: "Ca ca biết rồi."
Dù giọng nói rất nhẹ, nhưng bàn tay đặt trên đầu gối của nàng từ từ siết chặt. Vì cùng một giọng điệu, khi còn nhỏ nàng chuyển vào viện của hắn và bị những người cùng thế hệ trong nhà bắt nạt, nàng cũng từng nghe từ miệng ca ca.
Mưa đêm tầm tã, đồng hồ nước tích tắc.
Sau khi nàng tắm xong, hắn ở bên nàng nói chuyện rất lâu, đắp chăn cho nàng, rồi đứng dậy định rời đi.
Nàng bỗng nhiên thò tay ra từ dưới chăn, kéo hắn lại.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Hắn quay đầu lại: "Sao vậy?"
Nến vàng vọt, nàng nằm trong bóng tối mà hắn phủ xuống, nhìn hắn khẽ nói: "Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803071/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.