Vệ Trăn ôm lấy thiếu niên, sao nàng có thể không đồng ý chứ? Nàng biết Vệ Lăng lộ vẻ căng thẳng là vì lo lắng về thân thế của Hướng Hà, nhưng chỉ cần hắn hạnh phúc là được, Vệ Trăn từ tận đáy lòng mừng cho hắn.
Ngụy Vương cũng hài lòng gật đầu: "Cuộc hôn nhân này, quả nhân đương nhiên cũng không có dị nghị."
Kỳ Yến nói: "Khi ta và a tỷ của ngươi thành thân, Vệ tướng quân đã tìm mọi cách chuốc rượu ta, vậy đợi đêm Vệ tướng quân thành thân, cũng phải đợi ta đó!"
Vệ Lăng cười nói: "Ta sợ huynh chắc! Đêm nay là giao thừa, chi bằng huynh và ta thử xem, xem ai say trước!"
Vệ Trăn nhìn hai người, hai tay đặt trên vai Kỳ Yến.
Đang nói chuyện, rèm cửa lay động, hoạn quan từ sau rèm bế một đứa bé sơ sinh đi ra, Vệ Trăn mắt sáng lên: "Phụ vương, đứa bé này là…"
Ngụy Vương nói: "Là con của Nguỵ Ngọc, khi con rời Ngụy quốc, phu nhân của hắn mới sinh đứa bé này, hôm nay là giao thừa, cung nhân bế đứa bé này đến thỉnh an."
Ngụy Vương đặt đứa bé sơ sinh vào tay Vệ Trăn, Vệ Trăn cúi đầu, bánh bao nhỏ mở to đôi mắt long lanh như quả nho vừa rửa, miệng ê a ê a, không biết lẩm bẩm gì, mũ hổ đội trên đầu lắc lư theo động tác, đáng yêu vô cùng.
Kỳ Yến đón lấy ôm một cái, nói: "Thật sự rất cứng cáp."
Vừa dứt lời, bánh bao nhỏ trong lòng lập tức phát ra tiếng khóc "oa" một tiếng, vẫy tay giãy giụa muốn rời khỏi vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803056/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.