Ông đứng dậy nhìn quanh đại điện: "Ngày mai là hôn lễ của con, con còn nhiều việc phải chuẩn bị, không cần phiền con đi đâu, có A Lăng đi cùng phụ vương là đủ rồi."
Vệ Lăng cũng phụ họa: "A tỷ yên tâm, ta sẽ chăm sóc phụ vương thật tốt."
"Vậy cũng được." Vệ Trăn tiễn hai người ra khỏi sân, trở về đại điện, nhìn bộ giá y đặt trên bàn.
Ánh nắng chiếu lên bộ giá y, khiến từng đường kim mũi chỉ đều tỏa ra ánh sáng lung linh.
Ngày xưa, nàng rời Sở quốc, tứ bề thọ địch, hổ lang vây quanh, không nơi nương tựa, nay người thân bạn bè đều ở bên cạnh, nàng sắp kết hôn, cùng người mình yêu thương nắm tay nhau đi hết cuộc đời.
Vệ Trăn cầm bộ giá y lên, áp sát vào ngực, hơi ấm xuyên qua lớp vải truyền đến, thấm vào da thịt nàng. Nàng mong chờ ngày mai đến.
Hôn lễ thường được cử hành vào lúc hoàng hôn, nhưng hôn lễ của Vệ Trăn và Kỳ Yến cần nhiều nghi thức. Ngày hôm sau là một ngày đẹp trời, sáng sớm, Vệ Trăn được cung nhân hầu hạ thức dậy, sau đó tắm gội xông hương, búi tóc trang điểm, mặc lên từng lớp lễ phục phức tạp.
Giờ lành đã đến, nghi trượng đã chờ sẵn trước cổng cung. Đoàn người chuẩn bị xuất phát từ vương cung, sau khi đón Công chúa sẽ đi vòng quanh vương thành một vòng, để bá tánh cùng chiêm ngưỡng và chung vui, sau đó trở về Vệ cung, cử hành đại lễ thành hôn.
Vệ Trăn đến trước vương điện, quỳ lạy Nguỵ Vương cáo biệt. Nàng được thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4803041/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.