Vệ Trăn nắm c.h.ặ.t t.a.y Ngụy Vương, trước khi gặp Ngụy Vương, trong lòng nàng cũng vô cùng lo lắng, sợ ông không thích mình, lạnh nhạt với cô con gái xa lạ này. Nàng vốn không phải là người bộc lộ tình cảm ra ngoài, nhưng khi nghe những lời quan tâm của Ngụy Vương, mũi nàng vẫn không kìm được mà cay cay.
Nàng cũng vô cùng tự nhiên mà gọi ông là "phụ thân".
Ngụy Vương đáp lời, hỏi rất nhiều chuyện về thời thơ ấu của nàng: "Nguỵ Ngọc trở về kể cho ta nghe chuyện cũ của con, nhưng dù sao cũng không đủ chi tiết, phụ thân còn muốn nghe Ương Ương tự mình kể lại, được không?"
Vệ Trăn cười gật đầu nói được.
Ngụy Vương sức khỏe không tốt, tinh lực mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng giữ tinh thần chăm chú lắng nghe. Vệ Trăn cũng kể cho ông nghe mọi chuyện một cách tỉ mỉ, chỉ là trong đó giấu đi nhiều điều, sợ Ngụy Vương lo lắng.
Giọng Ngụy Vương nghẹn ngào: "Ương Ương, năm xưa ta và mẫu hậu của con, không hề có ý định bỏ rơi con."
"Con biết." Vệ Trăn gật đầu: "Phụ thân không cần tự trách, người và mẫu hậu vì loạn lạc nên mới buộc phải gửi con đi, con đều biết cả."
Ngụy Vương đưa tay vuốt ve má nàng, nắm lấy tay Vệ Trăn, nói muốn dẫn nàng đi xem tẩm cung của nàng.
Hai cha con bước lên kiệu, dọc đường cung nhân đều cúi đầu hành lễ.
Trước khi Vệ Trăn trở về, Ngụy Công chúa chưa từng lộ diện. Thầy bói từng xem quẻ cho Công chúa, Công chúa yếu ớt, phải được đưa ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802976/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.