Vì vậy, ông cố nén đau đớn, biết mình sẽ c.h.ế.t ở biên ải, nhưng vẫn kiên quyết đến đây một chuyến.
Hôm nay, là trận chiến cuối cùng của ông.
"Đỡ ta vào vương trướng nghỉ ngơi."
Hai tay Hồng Thạc không ngừng run rẩy, nhìn những ngọn núi xanh tươi ở phía xa, trong lòng có một linh cảm mãnh liệt.
Mặt trời rực rỡ đã che chở và chiếu sáng Tấn quốc mấy chục năm, e rằng hôm nay sẽ lặn.
Đúng lúc này, một mũi tên lạnh lẽo bất ngờ từ phía sau bay tới! "Phập" một tiếng, xuyên thủng áo giáp, m.á.u tươi lập tức b.ắ.n tung tóe!
Dưới ánh nắng chói chang, tất cả mọi người trước vương trướng đều thấy Tấn Vương bị một mũi tên lạc không biết từ đâu bay tới b.ắ.n trúng.
Đại Vương loạng choạng, bước vài bước về phía trước, m.á.u tươi phun ra từ miệng, quỳ gối xuống đất.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người kinh ngạc, tiếng kêu la vang lên tứ phía, lập tức binh lính hỗn loạn.
"Bảo vệ Đại Vương!"
"Trong quân doanh có nội gián! Mau hộ tống Đại Vương vào doanh!"
Tấn Vương rút bảo kiếm từ người lính trước mặt, c.h.é.m đứt mũi tên dài phía sau, quay người nhìn viên võ quan chưa kịp chạy thoát, miệng ngậm m.á.u tươi, chống trường kiếm đứng dậy, giận dữ c.h.é.m một nhát về phía người đó.
Võ tướng c.h.ế.t tại chỗ, một cái đầu người lăn lóc, lật ngửa ra để lộ gương mặt sợ hãi.
Áo giáp của Tấn Vương thấm đẫm m.á.u tươi, được đỡ vào lều, ông nằm xuống, chốc lát ga trải giường cũng đỏ rực.
"Y công đâu! Y công đâu! Mau triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802936/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.