Hôm nay là ngày giỗ của Công chúa Cơ Cầm, sáng sớm Tấn Vương đã thắp một nén hương cho Công chúa, và theo thông lệ, trong cung cũng sẽ chuẩn bị một bàn các món ăn mà Công chúa yêu thích trước đây, đặt hai đôi đũa, một đôi cho Tấn Vương, một đôi cho Công chúa.
Tấn Vương ừ một tiếng, quay bước đi về nội điện.
Bữa tối này, Tấn Vương dùng rất lâu, Hồng Thạc đứng hầu bên ngoài, không dám vào làm phiền, chỉ để lại nội điện cho Tấn Vương.
Một lúc lâu sau, Hồng Thạc vén rèm bước vào.
Tấn Vương dựa vào án kỷ, cửa sổ bên cạnh mở rộng, những bông tuyết lớn trực tiếp bay từ bên ngoài vào, có vài hạt dính vào áo lông của ông. Nhưng ông không động đậy, ngước mắt nhìn vầng trăng sáng vằng vặc trên trời.
Hồng Thạc cúi người, giọng nói nhẹ nhàng: "Đại Vương, y công đã dặn, đang là mùa đông, người nên giữ ấm, không nên hứng gió lạnh."
Tấn Vương hoàn toàn không nghe lọt tai, chỉ lẩm bẩm: "Ngày xưa khi A Cầm còn đây, mỗi dịp cuối năm, đều ở bên cạnh quả nhân đ.á.n.h đàn cho quả nhân nghe. Quả nhân thật sự nhớ tiếng đàn của nàng."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Lão nhân ôm lò sưởi tay, ngồi cô độc, ánh trăng càng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802914/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.