"Ngươi bây giờ đã được ban chức quan, cũng không cần ngày ngày ở bên cạnh quả nhân nữa, trong khoảng thời gian này, ngươi hãy dọn ra khỏi Vương Cung mà ở, cũng để tránh đêm dài lắm mộng, quả nhân cứ mãi nhớ đến chuyện phụ thân ngươi đã làm với nữ nhi của quả nhân năm xưa."
Kỳ Yến cười nói: "Đại Vương cho rằng thần và Sở Công chúa có điều gì đó không minh bạch sao?"
Tấn Vương cười khẩy: "Quả nhân chỉ tin vào những gì mắt mình nhìn thấy. Ngươi xả thân cứu nàng vào khoảnh khắc đó, dám nói mình không có chút ý đồ khác nào đối với nàng sao?"
"Kỳ Yến, hãy nhìn rõ thân phận của mình, việc gì nên làm, việc gì không nên làm."
Nụ cười trên mặt Tấn Vương biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại vẻ u ám: "Lui xuống đi."
Hồng Thạc nghe vậy, vội vàng tiến lên nói: "Thiếu tướng quân đi đi, để Đại Vương nghỉ ngơi trước."
Kỳ Yến đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh: "Thần tạ ơn Đại Vương."
Tấn Vương nhìn thiếu niên rời đi, ông ta sớm đã biết tính cách của Kỳ Yến cố chấp, mình cũng đã nhắc nhở rồi, nếu hắn cố chấp không chịu thu lại tâm tư, vậy Tấn Vương nên xử lý hắn thế nào, cũng sẽ nói là làm.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802893/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.