Sau đó, hắn cảm thấy môi mình mềm đi, môi nàng nhẹ nhàng đặt lên môi hắn.
Cơ thể Kỳ Yến khẽ run lên.
Cỏ dại mọc đầy đồng, sương đêm đẫm ướt... trích "Thi Kinh - Trịnh Phong".
Môi thiếu nữ vẫn ngọt ngào, mềm mại như trước, còn vương mùi rượu thanh khiết.
Pháo hoa rực rỡ nở rộ trên bầu trời đêm, cũng chiếu lên khuôn mặt ửng hồng của nàng, nàng vòng tay ôm lấy hắn, nồng nhiệt hôn hắn, cánh tay như dây leo quấn quanh cổ hắn.
Gió đêm thổi qua giữa hai người, trong không khí chỉ còn lại tiếng thở.
Nàng từ từ buông môi hắn ra, thân mình trượt xuống lọt vào vòng tay hắn. Kỳ Yến khẽ gọi mấy tiếng, nàng đã không còn phản ứng, cứ thế tựa đầu vào hõm cổ hắn, yên lặng ngủ. Hắn nhẹ nhàng ôm chặt nàng, tiếp tục nhìn pháo hoa trên trời.
Gió đêm se lạnh, hơi ấm từ thiếu nữ trong lòng không ngừng truyền đến, hắn cảm thấy một cảm xúc chua xót, tê dại chiếm lấy lồng n.g.ự.c mình.
Mặc dù người trong lòng đã ngủ, hắn vẫn cùng nàng xem hết màn pháo hoa này.
Ở một đầu khác của sườn đồi, không chỉ có đôi nam nữ này tựa vào nhau ngồi, Cơ Ốc và Công Tôn Nhàn cũng ngồi trên bãi cỏ, cùng nhau ngắm pháo hoa không ngừng bay lên.
Công Tôn Nhàn hoàn toàn bị pháo hoa thu hút, sau một lúc lâu, khẽ hỏi người bên cạnh: "Đây là chàng đốt cho ta sao?"
"À?" - Cơ Ốc cũng ngạc nhiên, thấy Công Tôn Nhàn quay đầu cười với mình, khẽ ho một tiếng: "À. Chắc là do hạ nhân đốt."
Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802875/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.