Cảnh tượng đường phố phồn hoa như một bức tranh sống động trải ra trước mắt.
Trên đường đi, họ thấy đủ loại đồ vật mới lạ trong dân gian, có biểu diễn tạp kỹ, có phun lửa, đ.á.n.h cầu lông trên cà kheo…
Từng cảnh tượng phản chiếu trong mắt Vệ Trăn, Kỳ Yến quay đầu nhìn nàng bị những thứ này thu hút, liền bảo người đ.á.n.h xe dừng lại.
Mấy người đi dạo tùy ý trên phố, không lâu sau trong tay đã đầy những món đồ lớn nhỏ.
Vệ Trăn trở lại xe ngựa, vốn tưởng rằng đã kết thúc rồi, nào ngờ xe ngựa vẫn tiếp tục đi về phía trước, mãi cho đến khi ra khỏi cổng thành.
Càng đi về phía trước, con đường càng tối. Ngoại ô không giống kinh thành, trên đường không có bóng người, tối tăm không ánh sáng, ngoài chiếc đèn lồng treo trên xe ngựa để soi đường, thì không còn ánh sáng nào khác.
Vệ Trăn càng ngày càng thấy kỳ lạ.
Đến một nơi, Kỳ Yến ở ngoài khẽ gõ xe, ra hiệu đã đến nơi, Vệ Trăn bước xuống xe, hỏi: "Chúng ta đang ở đâu?"
Trước mặt hẳn là một trang viên, hai bên cổng treo đèn lồng, nhìn từ xa, trong trang viên đều là ruộng đồng.
Kỳ Yến nói: "Đây là trang viên của Cơ Ốc ở ngoại ô."
Không lâu sau, cánh cổng gỗ được đẩy ra từ bên trong, người hầu cúi chào Cơ Ốc: "Điện hạ."
Cơ Ốc ừ một tiếng nói: "Ta đưa mấy người bạn đến."
Hắn quay đầu nháy mắt ra hiệu cho Kỳ Yến: "Kỳ huynh."
Kỳ Yến nhìn Vệ Trăn: "Công chúa, thần và người vào trang viên xem thử."
Vệ Trăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802871/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.