Nhưng làm phu nhân phiên vương có gì tốt? Vệ Trăn hiểu rõ, vạn nhất một ngày nào đó họ chọc giận Tấn Vương, cũng vẫn không thoát khỏi số phận bị Tấn Vương ghét bỏ.
Chỉ khi hữu dụng đối với Tấn Vương, không thể thay thế, mới có thể hoàn toàn đứng vững trong Tấn Cung.
Vì vậy, nàng phải làm mọi thứ tốt nhất, để Tấn Vương thấy được giá trị có thể lợi dụng.
Từ "lợi dụng" bao hàm quá nhiều thứ, Vệ Trăn chưa bao giờ cảm thấy nó có gì xấu khi áp dụng vào con người.
Tiên Sở Vương và Vương hậu phái nàng đến hòa thân, nhưng không biết rằng từ nhỏ nàng đã học được rất nhiều điều từ Tổ phụ, tiếp xúc với nhiều thư giản mật của Sở quốc, từ đất phong của họ ở Sở, có thể suy ra tình hình chung của toàn bộ lãnh thổ Sở quốc, bao gồm đất đai, dân số, quy mô quân đội có thể sử dụng ở các vùng.
Sở quốc không cần nàng, nhưng Tấn quốc nhất định sẽ cần nàng.
Gió mát thổi đến, buổi chiều Vệ Trăn ngồi trong một đình nghỉ mát. Nàng vừa so sánh luật pháp Tấn quốc, vừa đối chiếu với cuốn sổ thuế trên tay.
Cuối hè đầu thu, hơi nóng vẫn chưa tan hết, đình này tựa vào một hồ nước, gió thổi hơi mát từ mặt hồ bay đến, quả là một nơi thanh lương.
Còn vài ngày nữa, Kỳ Yến hẳn sẽ trở về quốc đô, nhưng đến lúc đó, nàng cũng đến ngày phải nộp cuốn sổ lên cho Tấn Vương xem xét.
Động tác quạt của Lương Thiền chợt dừng lại, Vệ Trăn cảm thấy điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802867/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.