Bàn tay kia của nàng buông thõng xuống, theo bản năng đưa ra nắm dây cương, vừa lúc tay hắn cũng đưa ra nắm dây cương, hai người ban đầu chưa chạm vào nhau, nhưng các đầu ngón tay càng ngày càng gần, không phân biệt được cuối cùng là ai chủ động đặt lên mu bàn tay của đối phương trước.
Đợi đến khi Vệ Trăn phản ứng lại, hai người đã mười ngón đan chặt.
Trước đây họ chỉ vô tình chạm vào ngón tay, chưa bao giờ như hôm nay, ý thức được hành động thân mật này, nhưng không ai buông tay đối phương.
Hắn buộc ngựa của Vệ Trăn vào thân cây, chỉ để Tinh Dã chở hai người, cứ thế chầm chậm đi trong rừng núi.
Nàng ở trong vòng tay hắn, cơ thể dần dần thả lỏng, cảm thấy bàn tay kia của thiếu niên vốn đang nắm dây cương, từ từ đặt lên hõm lưng nàng.
Bàn tay hắn men theo eo nàng sang phía bên kia, cánh tay rắn chắc từ từ ôm trọn vòng eo nàng. Vệ Trăn cảm nhận cảm giác kỳ lạ mà hắn mang lại, mềm nhũn trong vòng tay hắn, dường như đây cũng là lần đầu tiên trong đời, nàng được một lang quân ôm ấp với ý nghĩa ái muội.
Nàng không bài xích việc gần gũi với hắn, họ dường như đang từng chút một thăm dò giới hạn của đối phương.
"Kỳ Yến, hôm nay trên sân cỏ ngài thật sự rất lợi hại." Vệ Trăn quay đầu lại khen ngợi hắn.
Trong lòng nàng vừa căng thẳng, vừa ngượng ngùng.
Chiếc cằm thanh tú của thiếu niên tựa vào tóc mai nàng, điều mà Vệ Trăn không nói cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802850/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.