Kì Yến chờ nàng ở bên ngoài, Vệ Trăn vén váy bước xuống bậc thang, vừa đến bên cạnh Kì Yến, Cơ Anh cũng đi tới: "Biểu ca đợi một lát."
Kì Yến lạnh nhạt nhìn Cơ Anh một cái, không đáp lời, chỉ cúi đầu nói với Vệ Trăn: "Đồ đạc đều mang theo rồi chứ, không bỏ quên gì phải không?"
Vệ Trăn lắc đầu: "Đều mang theo rồi."
Kì Yến lúc này mới nhìn Cơ Anh: "Đại vương triệu kiến Sở Công chúa gấp, xin Công chúa thứ lỗi cho tại hạ không thể tác bồi."
Cơ Anh muốn gọi Kì Yến, nhưng hai người đã cất bước đi về phía trước, chỉ còn lại Cơ Anh đứng tại chỗ, hai tay vò vò chiếc khăn tay.
Vệ Trăn đi trên đường, hai bên cây xanh đổ bóng mát, nàng đưa tay che ánh nắng gay gắt, hỏi người bên cạnh: "Ngày đầu tiên hầu hạ Tấn Vương, ngài cảm thấy thế nào?"
Kì Yến nói: "Chẳng qua chỉ là hầu trà rót nước thôi, đa số thời gian đều đợi ở bên ngoài, không có gì phải làm."
"Còn nàng, hôm nay học thế nào?"
Vệ Trăn kể lại tình hình cho hắn nghe. Chẳng mấy chốc vừa nói chuyện vừa đi, hai người đã đến Vương điện.
Thị vệ ở cửa thông báo: "Sở Công chúa cầu kiến."
Hai người lần lượt bước qua ngưỡng cửa, vào trong, Vệ Trăn mới phát hiện, trong điện không chỉ có một mình Tấn Vương, sau các bàn hai bên, còn có mấy vị đại thần đang quỳ ngồi, dường như đang bàn bạc quốc sự.
Trước ngự án chất đống không ít tấu chương, Tấn Vương chống tay lên trán, hai mắt nhắm nghiền, yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802838/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.