Vệ Trăn ngẩng đầu: "Đại vương, cây đàn này hẳn không phải vật cũ của Cơ Cầm Công chúa."
Lão thái giám nói: "Không phải vật cũ của Công chúa?"
"Vâng. Thần biết một số sở thích đặc biệt của Công chúa đối với đàn, phàm là thu được một cây đàn quý, nhất định sẽ khắc chữ trên chốt đàn, ghi lại đây là cây đàn thứ bao nhiêu đã thu được. Nhưng cây đàn này không có."
Tấn Vương im lặng một lúc lâu: "Chuyện này ngươi biết từ đâu?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Trăn mỉm cười: "Trên đường đến Tấn quốc, nhờ sự giúp đỡ của Kỳ Yến Thiếu tướng quân, thần may mắn được xem qua bản nhạc Công chúa để lại, cũng có may mắn được chạm vào cây đàn cũ của Công chúa, biết được từ lời của ngài ấy."
Phía sau tấm bình phong một bên, một bóng dáng cao ráo bước ra, thiếu niên quỳ xuống trước thềm ngọc: "Đúng vậy, từ khi mẫu thân học đàn, mỗi khi có được một cây đàn đều sẽ khắc chữ. Cây đàn này không có ký hiệu, tuyệt đối không phải vật cũ của mẫu thân thần."
Thái giám bên cạnh Tấn Vương bước xuống từ bậc cao, đi đến bên bàn, nhìn kỹ cây đàn một cái, ngẩng đầu nói: "Đại vương, cây đàn này quả thực không phải vật cũ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802833/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.