Vệ Trăn cúi đầu, cảm nhận ánh mắt từ phía trên chiếu xuống, ánh mắt tuy nhẹ nhàng, nhưng lại như mang theo sức nặng ngàn cân, đè lên người, có thể khiến người ta phải khom lưng, nhưng Vệ Trăn vẫn luôn giữ tư thế khấu đầu đoan trang nhất.
Gió mát từ cửa điện thổi vào, làm tà áo của Vệ Trăn bay nhẹ.
Đợi rất lâu, người phía trên vẫn không nói gì, đầu ngón tay Vệ Trăn bấu chặt vào gạch nền hơi trắng bệch.
Mãi sau đó, một giọng nói khàn khàn và già nua chậm rãi cất lên: "Sở nữ Vệ Trăn, phải không."
Tấn Vương ra lệnh nàng ngẩng đầu lên, Vệ Trăn từ từ thẳng lưng, vì lễ nghi mà rũ mắt, dù vậy, vẫn có thể cảm nhận được khí thế vương giả đầy sát khí từ phía trên tràn xuống.
Trên tấm bình phong một bên, ánh nến chiếu xuống một bóng người cao lớn uy vũ.
Đó là người đàn ông được mệnh danh là hổ lang chi quân, khi còn trẻ có thể liên tục tàn sát mười tòa thành, dùng những thủ đoạn cực kỳ tàn độc và hung ác, tuyệt đối không phải là người khoan hậu. Dù đã hơn bảy mươi tuổi, vẫn oai phong bất phàm.
Trong điện im lặng như tờ, không ai dám nói một lời, không khí ngưng đọng và trầm thấp, tất cả đều thần phục một người.
Trên đại điện, tựa hồ lơ lửng một đám mây âm u nặng nề.
"Đứng dậy đi." - Ông chỉ nói một câu nhàn nhạt như vậy, sau lưng Vệ Trăn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Tấn cung so với Sở cung, càng thêm áp lực, cũng càng khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802831/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.