Cành cây ngoài cửa sổ lay động đổ bóng lên người hắn, rất lâu sau, hắn cong môi nói: "Được."
Vào lúc hoàng hôn, sau khi Vệ Trăn tắm gội trang điểm xong, nàng đi đến điện yến khách.
Vệ Trăn đi trên hành lang dài, nhìn cung điện ở cuối con đường, hỏi sứ thần: "Cung điện phía trước đó là điện yến khách phải không?"
"Đúng vậy, hôm nay là tiểu yến, Tấn Vương không có mặt, tham gia đều là các Vương tôn Công chúa, ngoài ra còn có các công tử, tiểu thư quý tộc theo học trong cung, Công chúa và họ sau này sẽ ngày đêm ở bên nhau, làm quen trước cũng tốt."
Trong điện yến khách, các vị khách quý đã đến từ sớm, ngồi vào chỗ của mình, đang trò chuyện với nhau.
"Các vị Điện hạ trước đó đi nghênh đón Công chúa hòa thân, Công chúa đến từ Sở quốc đó, rốt cuộc là dáng vẻ thế nào?"
"Không đẹp tuyệt sắc như lời đồn, chỉ có đôi mắt hơi nổi bật một chút, dáng người cũng coi như uyển chuyển, còn lại dung mạo thật sự khó coi, một bên da thịt như lòng sông nứt nẻ, dung mạo bình thường."
"Dung mạo như vậy, sao còn gọi là bình thường, đã là xấu xí đến cực điểm rồi!"
Cơ Anh ngồi ở bên phải, không tham gia vào cuộc nói chuyện của mọi người, nghe thấy người bên cạnh hỏi: "A Anh, Thất ca hôm nay có đến dự tiệc không?"
Thất ca trong miệng hắn, chính là huynh trưởng cùng mẹ với Cơ Anh, Thất Điện Hạ Cơ Uyên.
Cơ Anh nhìn ngón tay sơn móng, lười biếng nói: "Tổ phụ giữ Thất ca lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802821/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.