Vệ Trăn theo ánh mắt hắn, nhìn về phía Vệ Lăng, lập tức hiểu ra, vành tai hơi ửng đỏ, vội vàng nói: "Chắc là ta nghe nhầm rồi."
Vệ Trăn đỏ mặt nhìn Kỳ Yến, suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy, Vệ Lăng vừa rồi xuống xe chắc chắn đã nói gì đó với Kỳ Yến.
Vệ Lăng tỉnh dậy, vươn vai một cái, nhìn Vệ Trăn vẫn đang gảy đàn: "A tỷ, tỷ đã luyện lâu như vậy rồi, lát nữa nên nghỉ ngơi đi."
Vệ Trăn cười nói: "Được."
Vệ Lăng xuống xe, đi cách xe ngựa của Vệ Trăn một đoạn, mới nhìn Kỳ Yến.
"Huynh nói tỷ ấy đối xử với huynh bình thường, đây là bình thường sao?"
Vệ Lăng đặt tay lên thanh bảo kiếm bên hông, vẻ mặt hơi trầm xuống: "Tóm lại, đoạn đường cuối cùng còn bốn năm ngày, huynh không được phép lại gần a tỷ ta nữa."
Không đợi Kỳ Yến trả lời, thiếu niên giận dữ quay người bỏ đi.
Kỳ Yến khẽ thở dài, chuyện này quả thật là hắn làm huynh đệ không trượng nghĩa trước, Vệ Lăng oán trách hắn cũng là điều bình thường.
Liên tiếp mấy ngày, Kỳ Yến cưỡi ngựa bên ngoài xe, không hề có bất kỳ tiếp xúc thân mật nào với Vệ Trăn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Trăn mơ hồ đoán chắc chắn là vì Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802818/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.