Hắn vừa dùng nước giếng dội người, chiếc quần lót lụa trắng phía dưới đã ướt sũng, chỉ một lớp vải mỏng dính ướt át vào đùi, phải đợi gió thổi một lúc cho khô mới quay vào.
Kỳ Yến đứng ngoài khá lâu, chiếc quần đã khô được một nửa, sự nóng bức trong người cũng từ từ tan đi, mới quay vào trong nhà.
Thiếu nữ nằm ở phía ngoài. Hắn nằm xuống bên cạnh nàng, cảm nhận nàng khẽ cựa mình.
"Nàng vẫn chưa ngủ sao?" Kỳ Yến hỏi.
Chiếc giường này rất nhỏ, Vệ Trăn xoay người lại, thân thể bất chợt dán vào Kỳ Yến. Nàng nhận ra điều không ổn, khẽ nhích người lùi lại, nhưng không biết phía sau đã là mép giường, nửa người suýt chút nữa thì trượt ra ngoài.
Trước khi nàng kịp ngã xuống, Kỳ Yến kịp thời đưa tay ra kéo nàng lại.
Ngực nàng đầy đặn va vào n.g.ự.c hắn, khiến lồng n.g.ự.c Kỳ Yến chấn động.
Đêm hè oi bức, hắn trở về không mặc áo đã nằm xuống, lúc này hai người dựa vào nhau trong bóng tối, đều có thể cảm nhận được đường cong và hình dáng của đối phương.
Lồng n.g.ự.c Kỳ Yến như có một ngọn lửa, thân thể của cô gái thì mềm mại như nước, dường như có thể làm dịu đi sự nóng bức khắp người hắn. Tóc nàng đen nhánh mềm mại, cổ nàng mát lạnh, khiến người ta không kìm được muốn vuốt ve xem cảm giác thế nào.
Hai người cứ thế lặng lẽ dựa vào nhau, không ai động đậy.
Vệ Trăn chỉ cảm thấy sống lưng lơ lửng, một nỗi bất an khó tả, nàng khẽ nhích người về phía trước, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802795/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.