Hắn nói: "Ta không tránh nàng. Vì sao lại nói như vậy?"
"Thật sao? Ngài ngày nào cũng đến đầu đoàn xe, đừng nói là ngài đi để dẫn đường cho quân đội, đoàn xe không có người biết đường sao, nhất định phải là ngài đi phía trước dẫn đường sao?"
Nàng đã nói trước những lời biện hộ mà Kỳ Yến định nói. Kỳ Yến nhất thời không nói nên lời.
Vệ Trăn nói: "Hay là ta đã làm gì khiến ngài không vui? Ngài hãy nói cho ta biết."
Kỳ Yến nói: "Không có."
Nàng tựa sát vào hắn, má kề má, thân hình vô ý trượt xuống, Kỳ Yến vội vàng kéo nàng lên. Thân hình mềm mại thơm tho của nàng bất chợt va vào lưng hắn, động tác này lập tức khiến Vệ Trăn đỏ bừng mặt.
Còn hắn, chậm hơn một khắc, cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.
Bầu không khí ngượng nghịu này kéo dài một lúc lâu, hắn mới lên tiếng: "Nếu nàng muốn ta quay lại ở bên nàng, vậy ngày mai ta sẽ đến bên xe ngựa của nàng."
Vệ Trăn vùi đầu vào cổ hắn, giọng nghèn nghẹn nói: "Ta cũng không nhất thiết phải có Thiếu tướng quân quay lại, nếu Thiếu tướng quân có việc khác cần bận rộn, vậy cứ lo việc của mình trước."
"Ngoài việc hộ tống nàng, ta không có việc gì khác để bận rộn."
Vệ Trăn vẫn chưa hoàn hồn sau cú va chạm vào người thiếu niên, khuôn mặt nóng bỏng áp vào vai hắn.
Yết hầu của chàng trai bị hơi thở của nàng trêu chọc, chiếc cổ thon dài hơi ngẩng lên.
Ngay sau đó, bàn tay Kỳ Yến đang ôm hai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802775/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.