Ánh nến lung lay, không khí ám muội.
Nàng tóc dài như suối đổ, chỉ mặc một chiếc váy mỏng manh, bị buộc quỳ trước giường của người đó.
Binh lính nhìn thủ lĩnh, lời nói đầy ám chỉ: "Trong quân vốn cấm nữ tử, nhưng người này khác, là tuyệt sắc mỹ nhân, nên thuộc hạ mạo muội dâng lên, tướng quân có thể tùy ý hưởng dụng."
Sau đó, nàng nhìn thấy vị tướng lĩnh của Tấn quốc.
Hay nói đúng hơn, là vị Vương tương lai của Tấn quốc, chủ nhân của thiên hạ sau này, Kỳ Yến.
Toàn thân Vệ Trăn chỉ có một lớp lụa mỏng manh che thân, hai chân trần trụi phơi bày trong không khí, nghe những lời nói từ miệng binh lính rằng có thể tùy ý lăng nhục nàng, một cảm giác nhục nhã tột cùng dâng lên trong lòng.
Từ góc nhìn của nàng, chỉ thấy một góc áo người trước mặt, nhưng cũng có thể thấy thân hình người đàn ông cao lớn, khí chất lạnh lùng bao quanh.
Bàn tay thon dài của đối phương đặt trên đầu gối vươn về phía nàng, làn da mềm mại dưới cằm Vệ Trăn chạm vào lòng bàn tay hắn, buộc nàng phải ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt đen láy ấy.
Vệ Trăn cảm thấy toàn thân nóng bừng dưới ánh mắt của hắn, khẽ cử động đôi chân trần trụi, muốn di chuyển ra xa hắn.
"Sở Vương hậu?"
"Phải, tướng quân, chính là Vương hậu của Sở quốc." Binh lính phía sau cười nịnh nọt: "Đệ nhất mỹ nhân lục quốc đang ở trước mặt ngài, dù sao trên đời này còn gì sảng khoái hơn việc khiến Vương hậu địch quốc phải phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802756/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.