"Thần cho rằng, với dung mạo của tiểu thư Vệ gia, nhất định sẽ được quý nhân để mắt, tiền đồ rộng mở không thể lường trước, không kém gì việc làm Thái tử phi ở Sở quốc."
Sứ giả Tấn quốc nói năng khéo léo, nhưng thực tế, chỉ cần có thời gian, Vệ Trăn gả cho trữ quân, trở thành hoàng hậu Tấn quốc cũng không phải là không thể.
Lão thái giám gật đầu: "Đúng vậy."
Sứ thần Tấn quốc nhìn Kỳ Yến: "Thiếu tướng quân cũng có thể chuẩn bị, khoảng năm ngày nữa, đoàn xe của chúng ta về Tấn quốc sẽ khởi hành lên phía Bắc."
Kỳ Yến gật đầu.
Những người khác trong Vệ gia đang chờ bên ngoài điện, không biết tình hình bên trong lúc này.
Tống thị đi đi lại lại, nắm chặt chiếc khăn tay trong tay. Lần này tuy không thể trị tội c.h.ế.t Vệ Trăn, nhưng ép Vệ Trăn đi hòa thân, trong lòng bà cũng cảm thấy đủ hả hê.
Đó chẳng qua là cuộc hôn nhân mà Công chúa Dực Dương không muốn, thật sự nghĩ làm Công chúa hòa thân thì vẻ vang lắm sao? Chỉ là vật hy sinh của một cuộc hôn nhân chính trị tầm thường.
Vệ Trăn từ trước đến nay tự cho mình thanh cao, làm ầm ĩ đòi từ hôn với Thái tử, từ một Thái tử phi đường đường của Sở quốc, sa sút thành một món đồ chơi của lão Tấn vương sắp c.h.ế.t, không biết hiện tại đã vừa lòng nàng ta chưa? Tống thị cũng sinh ra vài tia đồng cảm. Không biết lão Tấn vương còn có thể sống thêm mấy năm, đợi Tấn vương c.h.ế.t, Vệ Trăn nhất định phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802753/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.