Vệ Trăn dùng đầu ngón tay mò mẫm trên sợi dây thừng như kén tằm, cuối cùng cũng nới lỏng được một chút không gian, trong tay áo nàng vừa vặn giấu một mũi tên độc, là ám khí đặc chế, dùng để phòng thân, nàng phải đợi một thời cơ thích hợp mới sử dụng.
Chỉ là dù nàng có thể tạm thời chạy thoát khỏi nhà kho củi, Vệ gia chiếm diện tích lớn như vậy, nàng sợ cũng không thể chạy ra khỏi cánh cổng Vệ phủ.
Trừ khi có ai đó có thể tiếp ứng nàng ở bên ngoài…
Điều quan trọng là, Vệ Trăn hiện tại không thể truyền tin tức ra ngoài.
Ánh đêm ngoài cửa sổ dần chuyển từ đen sang xanh nhạt, trời sáng, rồi đến giữa trưa, ánh nắng gay gắt chiếu vào nhà kho củi.
Trong khoảng thời gian này, có vài người hầu đến. Vệ Trăn quan sát vẻ mặt của họ, không tìm thấy người phù hợp, nên tạm thời không dám hành động liều lĩnh.
Cho đến buổi chiều, một tên gia đinh bưng khay vào, hắn không cứng nhắc như mấy người hầu trước đó, ánh mắt cứ lén lút nhìn nàng.
Vệ Trăn liền nghiêng người, ra hiệu cho hắn đến gần: "Chiếc vòng vàng trên cổ tay ta ngươi cứ lấy đi, giúp ta ra ngoài truyền một câu, được không?"
Tên gia đinh lắc đầu lia lịa, hoảng sợ nói: "Nô tài không dám, Đại tiểu thư đừng hại nô tài."
"Ngươi không phải vẫn luôn dò xét xem ta có vật gì đáng giá trên người sao?" Đôi mắt Vệ Trăn ánh lên ý cười, vài sợi tóc lòa xòa khẽ chạm vào má, dù đang ở trong căn phòng bẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802745/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.