Vị thái giám già chần chừ một lát rồi nói: "Sáng nay Thiếu tướng quân trở về, nô tài hầu hạ thay y phục, trên người ngài ấy vương mùi hương của con gái nhà lành. Trước đây Thiếu tướng quân chưa từng vương mùi phụ nữ như vậy."
Mỗi người có một mùi hương khác nhau, nếu không có sự tiếp xúc thân mật thì tuyệt đối không thể dễ dàng vương mùi của người khác.
Lão nhân gia kinh ngạc: "Thị vệ nói tối qua con đã về Chương Hoa Cung, nhưng mãi không đến gặp bản cung, vậy con đã ở đâu… cả đêm ở chỗ Vệ tiểu thư à?"
Kỳ Yến từ từ khép cuốn trúc giản trong tay lại.
"Không có." Kỳ Yến lại phủ nhận.
"Vậy tối qua con đi đâu, mùi hương trên người từ đâu mà có?"
Kỳ Yến nhàn nhạt nói: "Ngoại tôn không phải người lỗ mãng, sao có thể ở trong phòng con gái nhà lành suốt một đêm? Ta và nàng không thân. Tối qua chỉ là đi gặp Vệ Lăng, vì quá mệt nên tình cờ nghỉ lại trong phòng hắn. Trong thời gian đó, tỷ tỷ hắn có đến, giúp ta gọi y công, có lẽ lúc đó đã vương phải."
Kỳ Yến đưa đầu ngón tay lên mũi, khẽ ngửi một chút: "Nồng đến thế sao?"
Hắn nhìn vị thái giám già bên cạnh Thái hậu, vị thái giám già hiểu ý cảnh cáo trong ánh mắt đó, liền ngậm miệng không nói.
Sở Thái hậu nói: "Nếu hai con thật sự không có chút quan hệ nào, vậy tại sao lại giúp Vệ tiểu thư hủy hôn?"
"Vì Vệ Lăng. Tối qua Vệ Lăng dẫn quân đến chi viện, nếu không phải hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802733/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.