Cùng với tiếng chuông đồng, cung nữ bưng khay cá nối đuôi nhau bước vào đại điện, báo hiệu yến tiệc chính thức khai mạc.
Khách khứa lần lượt tiến lên chúc thọ Thái hậu. Dưới sảnh, các vũ nữ uyển chuyển bước đi, uốn lượn thân hình mềm mại, chuông reo theo mỗi động tác, tạo nên những nhịp điệu trong trẻo, không khí náo nhiệt.
Rượu đã qua ba tuần, trên kia bỗng có người truyền lời, nói rằng Quân thượng mời Vệ Trăn qua.
Vệ Trăn và Vệ Lăng nhìn nhau, nàng đứng dậy đặt tay lên vai a đệ, ra hiệu hắn an tâm, rồi theo người hầu đi.
Sở Vương cao ngồi trên bảo tọa, sắc mặt tái nhợt, thần sắc u ám, dù khoác lên mình bộ áo bào hoa lệ cũng khó che giấu vẻ ốm yếu. Ông vốn đã bệnh tật triền miên, sau khi con trai út qua đời tinh thần càng sa sút, cả người trở nên vô cùng u ám.
"Đi lại gần đây." Sở Vương mệt mỏi lên tiếng.
Vệ Trăn uyển chuyển tiến lên, lễ tiết không chút sai sót, ánh mắt sắc như d.a.o của Sở Vương rơi trên mặt nàng, xung quanh im lặng như tờ, uy áp của quân vương từ trên cao ập xuống.
"Quả nhân đang bệnh, nghe nói Vệ tiểu thư không hài lòng với hôn sự này?"
Câu này thật sự rất khó trả lời.
Vệ Trăn khẽ cụp mắt: "Quân thượng ban hôn là ân điển vô thượng, thần nữ trong lòng run sợ, nào dám có nửa phần bất mãn. Chỉ là hôn sự liên quan rắc rối, Thái tử điện hạ đã có người trong lòng, thần nữ không muốn khiến Thái tử điện hạ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802722/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.