Vệ Trăn cân nhắc, bắt đầu câu chuyện: "Trước đây thiếu tướng quân nói, mẫu thân ta và lão tướng quân là đường huynh muội, nói ra thì ta chưa từng có may mắn được gặp lão tướng quân một lần, không biết lần này yến tiệc mừng thọ Thái Hậu, lão tướng quân có về kinh đô mừng thọ Thái Hậu không?"
Kỳ Yến nói: "Ông ấy sẽ đến, nếu nàng và A Lăng muốn gặp ông ấy, ta sẽ đưa hai người đi cùng là được."
Đầu ngón tay Vệ Trăn khẽ siết chặt. Quả nhiên Kỳ lão tướng quân sẽ đến mừng thọ như trong mơ.
Phụ tử Kỳ gia quanh năm trấn giữ biên cương, Sở Vương dù muốn động thủ cũng lực bất tòng tâm. Lần này, hai người họ đều ở kinh đô, tiệc thọ của Thái hậu chính là cơ hội tuyệt vời để ra tay, một mẻ hốt gọn cả hai, không để lại một ai sống sót, nhà họ Kỳ sẽ không thể điều động binh mã quay trở lại nữa. Đến lúc đó, quân đội phương Bắc sẽ tan rã, không có chủ, có thể trở lại trong tay Sở Vương.
Vệ Trăn đối mặt với hắn: "Thiếu tướng quân, ta có một chuyện muốn hỏi người, thư từ qua lại của nhà họ Kỳ có dùng mật ấn không?"
Kỳ Yến lắc đầu: "Không có."
Nhưng Vệ Trăn rõ ràng đã từng thấy, hắn đang lừa cô.
Chuyện này vô cùng quan trọng, không thể để người ngoài nghe thấy.
Vệ Trăn nghiêng người lại gần hắn một chút: "Hình một con ưng đúng không? Ta từng thấy trong mật thư ngài gửi cho A Lăng, đệ ấy nói mật ấn này là biểu tượng của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802712/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.