Vệ Chương giẫm lên cành khô, từng bước tiến về phía nàng: "Đừng trách ta, muội muội, hôm nay đao kiếm tương tàn không phải ý muốn của ta, thật sự là vì Cảnh Khắc ép ta, Lục Điện hạ là người thế nào, ngươi rõ rồi đấy."
Vệ Trăn nói: "Cảnh Khắc bảo ngươi đến?"
Vệ Trăn chỉ cảm thấy vết thương trên tim vừa mới lành lại bị x.é to.ạc một cách tàn nhẫn, m.á.u tươi chảy ra.
Nàng và Vệ Chương vốn không hòa thuận, nhưng dù thế nào cũng không thể ngờ, có một ngày ca ca một nhà lại chĩa đao kiếm vào nàng.
Vệ Chương dừng lại, cách ngựa nàng một trượng, cười nói: "Muội muội, ngươi và Vệ Lăng chẳng qua chỉ dựa vào chút ân điển của quân vương, liền chiếm giữ gia nghiệp to lớn của Vệ gia, không chịu chia cho huynh muội ta nửa phần, hôm nay như vậy, cũng là ngươi tự chuốc lấy."
"Ngươi muốn gì, cứ nói với ta, ta đều cho ngươi." Vệ Trăn mở lời.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nàng cần kéo dài thời gian, chờ người của a đệ đến.
Nghe lời này, ánh mắt Vệ Chương lóe lên, nhưng lại nói: "Không cần. Ta chỉ cần ngươi nghe lời ta."
Hắn giơ tay lên, con d.a.o găm thẳng vào con ngựa dưới hông nàng, muốn cho con ngựa phát điên kéo nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802699/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.