Thái tử ra hiệu cho mọi người đứng dậy, an ủi vài câu đơn giản, lệnh cho thị vệ tiếp tục tra hỏi, không lâu sau chú ý đến Vệ Trăn, đi về phía này.
"Đêm nay xảy ra loạn lớn như vậy, nàng có bị doạ sợ không?"
Vệ Trăn khom người hành lễ, giọng nói dịu dàng: "Đa tạ Điện hạ quan tâm, có thị vệ bảo vệ bên cạnh, thần nữ không phải chịu kinh sợ gì."
Nam tử dung mạo đoan chính trước mặt gật đầu: "Như vậy là tốt rồi."
Hai người hàn huyên vài câu đơn giản, Thái tử đột nhiên hỏi: "Sao buổi tối ở yến tiệc không thấy nàng đâu, nàng đã đi đâu vậy?"
Vệ Trăn đã nghĩ sẵn câu trả lời trước khi đến: "Bẩm Điện hạ, thần nữ tửu lượng kém, muốn ra ngoài tản bớt hơi rượu, tiện thể đến tẩm xá của a đệ giúp hắn lấy một món đồ, vừa vặn gặp thiếu tướng quân đang đến lục soát thích khách, nên vì vậy mà chậm trễ khá lâu."
Vệ Trăn nâng đôi mắt trong veo, nhìn về phía người phía sau Thái tử.
Thái tử ngừng lại, hỏi: "A Yến, là vậy sao?"
Thiếu niên vốn đang dặn dò thuộc hạ công việc, nghe vậy liền quay đầu lại.
Vệ Trăn lôi Kỳ Yến ra, là muốn mượn lời hắn, để tạo cho mình một bằng chứng không có mặt. Nhưng nàng cũng không dám chắc, Kỳ Yến trước khi điều tra rõ sự thật, liệu có giúp nàng che giấu chuyện đó, không khai ra nàng hay không.
Vệ Trăn và hắn mắt đối mắt trong veo như nước, vẻ mặt nàng không lộ ra cảm xúc gì, nhưng đầu ngón tay dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802685/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.