Hàng mi dài của nàng không tự chủ mà khẽ run lên, chỉ cảm thấy ánh mắt của người đối diện rõ ràng bình tĩnh, nhưng lại như một lưỡi d.a.o sắc bén đang nhẹ nhàng khoét vào da thịt nàng.
Ánh nến làm cho khuôn mặt của hắn càng sắc bén, như một lưỡi d.a.o sáng chói, sẵn sàng xuất vỏ.
Ngắn ngủi một khoảnh khắc, đối với nàng lại dài như cả năm.
Hắn lại gần hơn một chút, luồng khí quá mức lạnh lẽo khiến Vệ Trăn cảm thấy khó chịu, ngay lập tức phá vỡ sự giằng co giữa hai người.
Giây phút tiếp theo, hơi thở ấm áp của hắn phả vào mặt nàng, động tác hơi cứng nhắc kéo váy nàng lên, dịu giọng nói: "Vệ Đại tiểu thư, trước tiên hãy mặc lại quần áo."
Ý tứ của lời nói này không cần nói cũng rõ.
Thân thể của Vệ Trăn khẽ khựng lại, như một người sắp c.h.ế.t đuối, cuối cùng cũng có được cơ hội thở dốc.
Nàng quay người lại buộc váy, những ngón tay thon dài luồn qua dây váy, cố gắng không để hắn nhìn ra điều gì khác lạ, dịu giọng nói: "Vừa rồi trong lúc cấp bách đã mạo phạm, đành phải dùng hạ sách này, xin thiếu tướng quân thứ lỗi cho sự vô lễ của ta. Chỉ là còn một thỉnh cầu không phải phép, chuyện đêm nay ta không muốn người ngoài biết, có thể xin thiếu tướng quân giữ bí mật cho ta được không?"
Kỳ Yến không nhìn nàng, ánh mắt dừng lại trên tấm bình phong bên cạnh.
Lúc này, một giọng nói từ bên ngoài vọng vào, phá vỡ cuộc trò chuyện của hai người.
"Thiếu tướng quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-tu-mong/4802683/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.