Đêm đó Phượng Linh Quân ăn chút đau khổ, vốn không muốn tiếp tục nhưng không biết Sở Kiền xảy ra chuyện gì, đột nhiên đi vào, vật hung hãn bên dưới chôn sâu trong cơ thể hắn không ngừng hoạt động, nước mắt lại theo cằm rơi xuống, vừa hành hạ hắn vừa khóc.
Người này thật sự rất thích khóc.
Phượng Linh Quân cảm thấy nhức đầu, hắn càng thêm lo lắng nếu như hắn chết, sau này Sở Kiền sẽ thế nào? Nếu không chết thật tốt.
Thế cục không do người quyết định, chuyện đã định muốn đổi ý khẳng định không thể. Đại khái người bên võ lâm cũng sợ hắn đổi ý, Triệu minh chủ tự mình chạy tới thành Vị Thủy, mang theo một đám nhân sĩ chánh phái làm đại hội thệ sư thật lớn, lúc này hắn đã bị bắt lên đầu đài, có muốn đổi ý cũng không có lối thoát.
Đại hội thệ sư ngày đó, Phượng Linh Quân đứng giữa đám người, dáng người hắn vốn đẹp, khí thế bất phàm, bất luận đứng ở đâu đều làm người khác chú ý, không ngừng được mọi người ban phát danh hiệu ‘anh hùng xuất thiếu niên’, ‘dám làm người tiên phong’, ‘trung can nghĩa đảm’, ai ai cũng tâng bốc hắn, cơ hồ đem hắn đội lên thành trời.
Cảm kích sao, thật ra bọn họ chỉ muốn nịnh nọt hắn mà thôi, khiến hắn không còn đường lui, hắn từ nhỏ vốn đã được thân thích coi trọng, lời hay ý đẹp nghe không ít, chỉ có điều hôm nay đặc biệt nhiều, làm hắn nghe đến chua xót.
Sở Kiền ở phụ cận xa xa nhìn hắn. Mấy ngày nay bọn họ như hình với bóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-nang-may-van/44283/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.