Nói xong cùng nhau xuống núi, Sở Kiền liền bắt đầu dọn dẹp hành lý. Toàn bộ gia sản của y đều ở trong căn nhà tranh, không nhiều lắm, có thể mang đi chỉ có lác đác mấy thứ, đến lúc chia tay với Vọng Xuân sơn, lòng y vẫn không tránh khỏi cảm giác không nỡ, chỉ hận không thể đem từng cọng cây ngọn cỏ ở đây đều mang đi.
Chuẩn bị gần nửa ngày vẫn không xong. Cảm xúc Sở Kiền lúc cao lúc thấp, buổi trưa ngày hôm sau y mang theo Phượng Linh Quân đến trước mộ của sư phụ bái tế, nói vô vàn lời từ biệt. Phượng Linh Quân an ủi y, chuyến đi này cũng không phải một đi không trở lại, sau này còn có thể trở về. Sở Kiền đáp ứng, khi ấy tâm tình mới tốt hơn.
Bọn họ trở về căn nhà tranh, Sở Kiền lập tức đem ‘thần công bí tịch’ sư phụ lưu lại đưa cho Phượng Linh Quân nhìn.
Đó là một quyển thư tịch cũ nát đã ố vàng, không có tên, rất dày, bên trong vừa phác họa chiêu thức vừa có chữ viết ngoáy, các kí tự không rõ lắm, Phượng Linh Quân cẩn thận phân biệt, hắn nhận ra bên trong là nội công tâm pháp cực kì phức tạp liền hỏi Sở Kiền, “Đệ xem hiểu không?”
Sở Kiền lắc đầu, “Chưa hiểu rõ hết.”
Sư phụ nói y không có thiên phú luyện võ, mới đầu lão còn chưa từ bỏ ý định, tìm đủ loại phương thức để dạy y, chờ y thông suốt, sau này lại quyết định từ bỏ, chỉ yêu cầu y học đủ để tự vệ là được —— để sau này y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-son-nang-may-van/44278/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.