Cửa phòng đóng chặt ngăn cách tiếng nói chuyện ồn ào bên ngoài, bên trong cánh cửa là một bầu không khí hoàn toàn khác.
Xuân Sinh lại tự trách mình, cậu cảm thấy như mình đã gây ra một lỗi lầm rất lớn vậy, "Đình Chi, em xin lỗi. "
"Tại sao em lại nói xin lỗi?"
Lúc Ngụy Đình Chi nhìn cậu, gương mặt hắn không còn đáng sợ như khi nãy nữa, mặt hắn giờ đây không có cảm xúc gì, không nhìn ra vừa rồi hắn đã rất tức giận.
Xuân Sinh bị hắn hỏi mà nói không nên lời, đôi mắt ướt át của cậu hiện rõ sự sợ hãi.
Ngụy Đình Chi thấy vậy thì lòng mềm nhũn, hắn giơ tay xoa xoa tóc cậu, "Không liên quan gì đến em. "
"Ông nội không có ở đây bọn họ liền bắt nạt anh." Xuân Sinh nắm tay hắn, biểu cảm vừa buồn bực vừa tức giận, "Sao bọn họ lại có thể nói chuyện với anh như vậy? "
Cậu thật sự không thể nào hiểu rõ được sự máu lạnh của nhà họ Ngụy, bởi vì trong mắt cậu, việc Ngụy Đình Chi mất đi ông nội là chuyện đau lòng nhất, hắn đang rất cần người quan tâm cũng như an ủi, nhưng bọn họ không những không quan tâm Ngụy Đình Chi mà còn dẫn một đám người đến làm phiền hắn.
Nhớ lại chuyện vừa rồi, Xuân Sinh càng nghĩ càng tức giận, cậu nghiêm túc nắm chặt tay Ngụy Đình Chi, "Đình Chi, sau này chúng ta không cần để ý tới bọn họ, không cần nói chuyện với bọn họ. "
Hình như đây là cách mà Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932739/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.