Xuân Sinh đã quá quen với trạng thái của Ngụy Đình Chi, khi thức dậy thấy sắc mặt hắn không tốt là biết hắn ngủ không ngon, cậu đau lòng vuốt ve sườn mặt hắn, "Đình Chi gặp ác mộng sao? "
Ngụy Đình Chi ôm lấy cậu, hắn nhắm mắt lại nói: "Không có, anh vừa mới nghe điện thoại. "
Xuân Sinh cũng không hỏi là ai gọi cho hắn, cũng không tò mò cuộc trò chuyện trong điện thoại, cậu không vui mà thì thầm, "Làm sao có thể gọi điện thoại lúc người ta đang ngủ chứ... Ồn ào như vậy thì làm sao ngủ ngon được, nếu đau đầu thì làm sao bây giờ? Thật là..."
Ngụy Đình Chi yên lặng nghe cậu nói, hình như là hắn chuẩn bị ngủ lại lần nữa, chỉ là lúc Xuân Sinh định kéo tay hắn ra mà đi xuống giường thì bị hắn nắm tay kéo lại.
Xuân Sinh đành phải ngoan ngoãn nằm trở về, không ngủ lại được liền đếm lông mi của Ngụy Đình Chi, đếm đi đếm lại mấy lần cũng không đếm được, vì thế liền dứt khoát buông tha cho nó không đếm nữa, sau đó cậu nhìn gương mặt đẹp đến nỗi khó mà bắt bẻ được của Ngụy Đình Chi.
Mặc dù Xuân Sinh không thông minh, nhưng cậu biết phân biệt đâu là đẹp đâu là xấu, ở trong mắt cậu, người đẹp nhất chính là Ngụy Đình Chi, cậu chỉ cần nhìn thấy hắn thôi là trong lòng sẽ cảm thấy rất vui vẻ.
Bởi vì khi cậu đối mặt với Ngụy Đình Chi, nhận thức về tình yêu của cậu không quá rõ ràng, nên cậu thường hình dung tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sinh/2932720/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.