"Nếu người trước kia thổ lộ với cậu là mình, cậu cũng sẽ chấp nhận, đúng không?"
"Mình....." Hai người trong tình cảnh này, cô làm sao dám nói sự thật?
Từ Nghiên thanh giọng: "Tóm lại từ đây về sau chúng ta chỉ là bạn bè....Cậu về sau....Không được động tay động chân với mình nữa....."
"Vậy là cậu không chán ghét mình chạm vào người...."
"Mình...."
Nào có? Từ Nghiên trợn mắt, nhưng lại bị Mạc Quân Lâm nuốt hết vào bụng.
Mạc Quân Lâm hôn cô, nhưng ánh mắt thâm thúy vẫn nhìn chằm chằm cô, ánh mắt mang theo ý giận dỗi, Mạc Quân Lâm ôm chặt eo cô, lực mạnh như muốn ép khô hai thân thể với nhau, cô không động đậy được, cái ngực đáng thương bị đè chặt vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Vừa đau vừa trướng.
Môi của Mạc Quân Lâm mềm mại, hắn vuốt ve mân mê môi cô, nháy mắt tựa như có dòng điện chạy qua, Từ Nghiên rùng mình, mùi vị kỳ dị truyền đến đôi môi đang dán chặt, lẻn vào trái tim, khiến nó đập loạn nhịp.
"Nghiên Nghiên, mình rất thích cậu...." Mạc quân lâm thở dài một tiếng, cả cơ thể hắn đè chặt Từ Nghiên, nụ hôn trên môi dần gia tăng sức lực, môi mỏng ái muội mở ra, đầu lưỡi thò vào trong miệng cô, đảo qua. Từ Nghiên khống chế không kêu lên.
"Ưm....Ưm...."
Đừng hôn, đừng hôn mà. Cô không nói nên lời, môi lần nữa bị lấp kín, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ cần khẩn. Lại không biết tiếng kêu này chọc đến Mạc Quân Lâm hưng phấn cả người. Cả người Mạc Quân Lâm kích động, tay ở eo cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-sac-tran-day-cuop-tinh/259941/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.