07
Buổi chiều, ta ở trong phòng phu nhân hầu bà uống xong bát thuốc.
Bà im lặng suy nghĩ một lúc, rồi gọi ta đi mời lão gia.
Ta không rành đường, Tiểu Thúy dẫn ta đi một đoạn, sau đó quay về.
Đến gần thư phòng, ta nghe thấy tiếng người nói chuyện.
Là giọng lão gia, có phần sốt ruột:
“Sao lại tìm đứa nhỏ như vậy? Nếu không, làm mối kết thân, tiền sính lễ ít nhất cũng nhận được ba ngàn lượng.”
Chu quản gia đáp:
“Nhưng sính lễ về thì của hồi môn cũng là một khoản lớn.”
Lão gia hừ lạnh một tiếng:
“Một con nha đầu ăn xin, còn cho nó của hồi môn.”
Trong phòng im lặng một lúc lâu.
Lão gia bỗng cười, nói:
“Ta nghe phong thanh, bên nhà Vương Hoàng Thân đối diện vừa mất một tiểu công tử.”
Chu quản gia đáp:
“Đúng vậy, vừa qua sinh nhật mười tuổi, nghe nói bị bóng ma trong vườn dọa sợ. Ôi, Vương lão thái quân khóc đến mấy lần ngất xỉu.”
Lão gia nói:
“Thằng bé còn nhỏ, thật đáng thương. Nhưng cũng nên tìm một mối âm hôn cho nó. Ngươi mua ít lễ vật, chúng ta đến viếng một phen. Nhân tiện, ngươi đi dò la trong đám gia nhân, chuyện này có lợi, họ tự nhiên sẽ lan tin giúp.”
Chu quản gia giọng hoảng hốt:
“Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-quang-cuoi-cung-cung-den/3743817/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.