🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thánh chỉ đã hạ, ba ngày sau Già La Viêm Dạ liền chuẩn bị xong việc xuất chinh, mang theo nhân mã đi biên quan. Một đêm trước khi đi, Viêm Dạ lại một lần nữa gắng sức nghĩ cách chuyển bại thành thắng, đè được Lâu Thanh Vũ xuống, đáng tiếc vẫn thất bại, kết quả lại lần nữa bị Lâu Thanh Vũ chén sạch sẽ.

Tâm Già La Viêm Dạ phiền muộn, rõ ràng võ công của bản thân cao hơn Thanh Vũ rất nhiều, vì sao mỗi lần lại không chế phục được người ta? Lại thường thua ở thủ đoạn ve vãn cao siêu của Thanh Vũ.

m thầm phái người trở về điều tra, cuộc đời của Lâu Thanh Vũ thực sự rất đơn điệu nhàm chán, từ đây nhìn không ra Thanh Vũ làm sao lại có phương diện kinh nghiệm này.

Lòng Già La Viêm Dạ hoài nghi, nét mặt lại vẫn không biểu hiện gì.

Lâu Thanh Vũ không biết những điều này. Sáng sớm hôm sau Thanh Vũ nhìn bóng lưng Viêm Dạ dẫn binh đi xa, lòng còn đang hối hận. Tuy rằng tối qua bản thân nhẹ tay, nhưng một đường lưng ngựa xóc nảy, sợ rằng Viêm Dạ sẽ vẫn cực kỳ mệt mỏi. Sớm biết thế đã không chạm vào Viêm Dạ, vuốt ve một chút là được rồi.

Lâu Thanh Vũ biết, bản thân đối với người đàn ông có quan hệ xác thịt này đã có tình cảm. Tuy rằng không phải tình yêu, nhưng có phần rung động lòng người. Nhớ rõ đời trước bản thân vẫn là Tiếu Duệ, từng duy trì quan hệ đồng tính với một anh chàng trung úy không quân anh tuấn thời gian khá dài. Đó là một đoạn tình yêu đồng tính duy nhất của Thanh Vũ. Lúc đó bản thân chỉ có hai mươi tuổi bị hắn ta câu dẫn, cùng hắn ta lên giường. Hắn ta không đồng nhất với về ngoài oai hùng cường tráng, trung quý không quân thích nằm dưới Thanh Vũ, mà phong thái mê người của trung úy ở trên giường là nguyên nhân khiến Thanh Vũ cam tâm tình nguyện duy trì quan hệ. Đoạn quan hệ bí ẩn này đại khái kéo dài hai năm, mãi cho đến khi trung úy trong một lượt diễn bay ngoài ý muốn bỏ mình mới kết thúc, nếu không thì Tiếu Duệ không chút nghi ngờ bản thân có thể một ngày sẽ biến thành một gã đồng tính luyến ái thật sự.

Ngày sau khi Viêm Dạ rời đi cũng không yên bình. Lâu Thanh Vũ sâu sắc cảm nhận được số phận bản thân và Viêm Dạ được gắn kết với nhau. Biên quan vô luận biến động nhỏ nào, cũng sẽ truyền đến Lâu phủ, hoàng cung, thậm chí bọn hạ nhân trong phủ bàn tán cũng sẽ truyền đến lỗ tai Thanh Vũ. Bao gồm cả tin tức về trận chiến mở màn của Viêm Dạ.

Ngày hôm đó Lâu Thanh Vũ về Tương phủ vấn an phụ thân cùng hai vị huynh trưởng, vào bữa tối, Thanh Vũ nói: “Phụ thân, con có chuyện muốn nói cùng người.”

Lâu Thanh Dương và Lâu Thanh Tường song song ngẩng đầu nhìn hướng Thanh Vũ.

Lâu Cạnh Thiên uống trà, nói: “Được, vậy đến thư phòng của ta.”

Thư phòng Lâu Tướng gọn gàng thanh lịch, Lâu Thanh Vũ chỉ ghé qua hai lần, lần đầu chính là khi Viêm Dạ trên triều đình thượng tấu muốn phong Thanh Vũ làm phi.

“Chuyện gì?”

“Phụ thân, con muốn biết, người đối với nhị điện hạ cảm thấy thế nào?” Lâu Thanh Vũ đắn đo hồi lâu, vẫn quyết định hỏi dứt khoát. Ở trước mặt Lâu Cạnh Thiên sâu không lường được, không nên giở quá nhiều bày vẽ là tối hữu hiệu nhất.

“Nhị điện hạ chính là nhị điện hạ. Thân là thần tử, không ứng với hoàng tử có nhiều ý kiến.”Lâu Cạnh Thiên sắc mặt không đổi nói.

” Phụ thân, con là con ruột của người!”

Lâu Cạnh Thiên nâng mi: “Con muốn nói cái gì.”

Lâu Thanh Vũ đi tới trước bức tường phía nam, phía trước treo một bức bản đồ Đại Tề quốc rộng lớn. Tuy rằng không vẽ chi tiết như ở thế kỷ 21, nhưng cũng là vật trân quý thời cổ đại khó có được. Lần trước Lâu Thanh Vũ đã chú ý tới. Nghe nói toàn bộ Đại tề chỉ có 3 tấm bản đồ như vậy, trong đó một tấm ngay ở thư phòng của phụ thân Thanh Vũ.

Lâu Thanh Vũ chỉ vào một chỗ nào đó trên bản đồ, nói: “Nghe nói Viêm Dạ tại chỗ này binh bại.”

“Ừm.” Lâu Cạnh Thiên nói: “Thắng bại binh gia chuyện thường tình. Trước bại sau thắng, phá đổ sau lập, ở trong binh pháp cũng là vận dụng bình thường.”

“Thế nhưng hài nhi nghe nói, lần đánh bại này cũng không ở trong dự liệu của Viêm Dạ.”

Lâu Cạnh Thiên ninh mi nói: “Ngươi nghe được từ đâu? Đừng nghe lời đồn.”

Lâu Thanh Vũ khẽ nở nụ cười, nói: “Phụ thân, lời đồn đãi chợ phố tuy rằng thực không thể tin, thế nhưng năng lực của Viêm Dạ con cũng tin tưởng. Hắn hoàn toàn không cần phải bại một trận nào cả.”

“Ha? Vậy ngươi cảm thấy thế nào?”

Lâu Thanh Vũ nói: “Hiện tại đã tiết đông, Tây Lam không thiện chiến đông, vào thời gian này bị Viêm Dạ vây khốn, hẳn là chịu không được bao lâu. Mà Đại Tề ta hùng sư, càng không nên bởi vì vấn đề thiếu lương thảo dẫn đến kết quả binh bại sau rút 50 dặm.”

Lâu Cạnh Thiên bật đứng dậy: “Là Thanh Dương hay Thanh Tường nói với ngươi?”

Lâu Thanh Vũ cười: “Phụ thân, người đã quên, con là ‘Cháu dâu ‘ Tương thái sư đó. “Thanh Vũ cố gắng đề nặng 2 chữ ‘Cháu dâu ‘.

Lâu Cạnh Thiên trừng Thanh Vũ một lát, nhìn khuôn mặt bình tĩnh thong dong của Thanh Vũ, bỗng cúi đầu cười: “Tốt. Không hổ là nhi tử Lâu Cạnh Thiên ta. Tương thái sư nói với ngươi cái gì rồi?”

Lâu Thanh Vũ câu khóe miệng, hời hợt nói: “Trưởng bối người ta, có việc nhà nói cùng hài nhi mà thôi.”

Lâu Cạnh Thiên nhìn hắn, bỗng nhiên than nhẹ một tiếng, nói: “Vũ nhi, ngươi đã ‘Xuất giá ‘, làm tốt bản phận Vương phi là được rồi.”

Lâu Thanh Vũ thiêu thiêu mi, nhàn nhạt mà nói: “Phu thê vốn đồng lâm điểu. Phụ thân, hài nhi biết tâm người có khúc mắc bách tính thiên hạ. Chiến tranh không phải cho ai lợi thế được tranh quyền đoạt lợi đấu đá. Nhất tướng công thành vạn cốt khô! Chiến tranh, là tàn nhẫn và tàn khốc, phụ thân nhất định không đành lòng để đông đảo tướng sĩ vì nguyên nhân vô nghĩa mà mệnh tang sa trường, càng thêm không đành lòng đông đảo bách tính bởi vì Tây Lam xâm lược và quấy rầy mà trôi giạt khấp nơi.”

“Nhất tướng công thành vạn cốt khô. . .”Lâu Cạnh Thiên thì thào nhớ kỹ những lời này, nhìn Lâu Thanh Vũ trầm ngâm không nói.

Lâu Thanh Vũ thấy thế, khẩn thiết mà nói: “Phụ thân, thỉnh hướng Hoàng thượng thượng tấu bỏ cũ thay mới tướng quân tiền tuyến phụ trách lương thảo, tiếp thỉnh hoàng thượng lập tức phái phó đại thần áp giải lương thảo tiền tuyến khác cứu cấp.”

Lâu Cạnh Thiên nhìn Thanh Vũ thật sâu một hồi, trầm thanh hỏi: “Thanh Vũ, ngươi biết tướng quân thủ vệ phụ trách lương thảo tiền tuyến, là người nào chứ?”

“Là ai?”

Lâu Cạnh Thiên nâng chén trà, nhấp một ngụm, chậm rãi phun ra hai chữ: “Thái tử.”

Lâu Thanh Vũ giật mình ngây dại. Tuy rằng tâm hiện lên cái này có thể, cũng từ trong giọng nói ám chỉ mịt mờ của Tương thái sư đoán ra được đại khái, nhưng thực sự liên tưởng đến trên người này, chung quy lại cảm thấy có chút khó thể chấp nhận.

Lâu Thanh Vũ trầm mặc chỉ chốc lát, nói: “Phụ thân, hài nhi biết lập trường người luôn luôn công chính. Hài nhi tuy rằng tuổi còn trẻ, rất nhiều sự cũng không hiểu, nhưng chuyện này quan hệ số phận mấy vạn bách tính cùng các tướng sĩ biên quan, còn thỉnh phụ thân thận trọng suy xét.”

“Thanh Vũ, ngươi nói cho vi phụ.”Lâu Cạnh Thiên buông chén trà, chăm chú nhìn Thanh Vũ, một chữ một chữ nói: “Ngươi làm như vậy thật là vì bách tính biên quan, hay là vì, Già La Viêm Dạ?”

Lâu Thanh Vũ cúi đầu trầm tư chỉ chốc lát, chậm rãi ngẩng đầu, nói: “Cả hai đều có.”

Lâu Cạnh Thiên trầm mặc không nói.

Lâu Thanh Vũ thấy Cạnh Thiên không biểu cảm gì, chỉ ngồi ở chỗ kia lẳng lặng uống trà, một loại áp lực vô hình tràn ngập xung quanh, chậm rãi âm thầm thít chặt.

Lâu Thanh Vũ cảm giác tựa hồ đợi rất lâu, chân hình như đã tê rần, Lâu Cạnh Thiên rốt cục nói: “Ngươi về trước đi, chuyện này vi phụ tiếp tục suy xét.”

Lâu Thanh Vũ dừng chỉ chốc lát, khom người nói: “Vâng. Hài nhi lui xuống.”

Trở lại vương phủ, trực tiếp đi tới thư phòng Già La Viêm Dạ, Lâu Thanh Vũ ở bên trong thoáng chốc ngây người, đi ra trở lại phòng ngủ.



Thu Nhi hầu hạ Thanh Vũ cởi áo ra, Lâu Thanh Vũ bỗng nhiên nói: “Chuẩn bị một chút, ngày mai ta muốn vào cung thỉnh an thái hậu.”

Thu Nhi hơi sửng sốt, lập tức thuận theo đáp: “Vâng.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.