Tần Túng còn đến tiếp vài lần nữa nhưng đều bị Tạ Xuân Phi đóng cửa không cho gặp, gió thu chợt thổi, lá rụng rền vang.
Lúc này Tần Túng bèn gọi Vân Anh đưa Tần Tiêu đến đây.
Sợ Tần Tiêu bị cảm lạnh, Vân Anh mặc y phục thật dày cho bé con, hết lớp này đến lớp khác, bọc bé con thành một cái bánh bao béo béo tròn tròn rồi sau đó mới giao Tần Tiêu cho Tần Túng, trong lòng Vân Anh cảm khái không thôi.
Cuối cùng gia đình cũng được đoàn tụ.
Nàng nhớ tới trước đây Tần Tiêu có từng hỏi nàng một câu, đứa trẻ nhỏ như vậy lại làm lòng người không khỏi đau nhói.
Đó là một buổi sáng sớm, Vân Anh gọi Tần Tiêu thức dậy, hầu hạ cậu nhóc dùng cơm sáng xong xuôi rồi lại mặc quần áo. Đôi mắt bé con to tròn lóng lánh cứ chớp chớp nhìn chằm chằm Vân Anh rồi bỗng nhiên nói: “Vân Anh tỷ tỷ, tỷ làm mẹ của đệ có được không?”
Vân Anh đang thắt nút áo cho nhóc chợt khựng lại, hàng mày nhíu chặt, nàng thấp giọng nói: “Tiểu thiếu gia, không phải cái gì cũng có thể nói được đâu… Mấy lời thế này, sau này…”
Nàng còn chưa nói xong thì đã bị Tần Tiêu cắt ngang: “Tỷ tỷ, tỷ nói xem vì sao đệ lại không có mẹ vậy? Đệ thấy mọi người trong học đường đều có cha và mẹ hết. Bọn họ nói đệ là tạp chủng, nghe vậy đệ hỏi bọn họ tạp chủng là có ý gì, bọn họ cười nhạo đệ, còn lấy cục đá đánh đệ nữa…”
Tần Tiêu càng nói giọng lại càng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-phi/962692/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.