Edit: Lam | Beta: Thụy
-
Ngày tết vừa trôi qua, Tần lão gia bỗng đổ bệnh vào năm tuổi thứ bảy mươi hai.
Bệnh này đến rất kỳ lạ, lại dây dưa mãi chẳng chịu dứt.
Đầu tiên là một cơn cảm lạnh, sau mời thầy thuốc kê đơn song bệnh tình vẫn không hề chuyển biến tốt lên mà còn sốt cao thêm dăm ba bữa.
Cảm xúc của mọi người trong phủ Tần đều rơi vào trạng thái lo lắng phiền muộn. Mỗi ngày, Tần Túng giải quyết nhanh công việc trong cửa hàng xong thì vội vàng trở lại trong phủ để chăm sóc cha.
Tạ Xuân Phi gõ cửa nhẹ hai lần Tần Túng mới lấy lại tinh thần: "Vào đi."
"A Túng... Ăn chút gì không?"
Y bày khay trong tay lên trên bàn, trên có một chén trà xanh, hai món ăn nhẹ.
Ánh mắt của Tần Túng lơ đãng, hắn nhìn đồ ăn đến thẫn thờ, không biết là đang suy nghĩ gì. Tạ Xuân Phi cũng không giục hắn, y chỉ lẳng lặng ngồi đối diện hắn, vươn tay cầm lấy tay của Tần Túng.
Tạ Xuân Phi chỉ muốn nói cho Tần Túng rằng, có ta đây.
Qua một lúc lâu sau, Tần Túng mới cất lời: "Xuân Phi... Ta có cảm giác... Lần này, sợ là cha ta sẽ không qua khỏi rồi."
Giọng của hắn khẽ bay lượn trong phòng, nhẹ phớt như một tấm vải mỏng.
"Cha... Cha sẽ khá hơn mà."
"Ta luôn khiến ông ấy tức giận..." Tần Túng mệt mỏi chống đầu, đáy mắt thoáng có ánh nước, "Trước đây, ta thích ăn bánh hạch đào* bán trên đường cái. Nhưng đồ ăn bên ngoài nào có sạch được bằng đầu bếp trong nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-phi/962680/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.