Editor: Tapu
Chạy đến chân núi, Thủ Tĩnh vác Lục Minh Ngọc trên vai, kiểm tra phíasau vài lần, xác định không có ai theo dõi, liền sải bước đi sâu vàotrong núi. Lục Minh Ngọc nằm úp sấp trên vai Thủ Tĩnh, đầu chúi xuốngđất, bụng của nàng bị vai của Thủ Tĩnh đâm vào mỗi khi hắn bước đi khiến nàng cực kỳ khó chịu, yên lặng nhịn một đoạn, Lục Minh Ngọc thật sựkhông chịu đựng được nữa, vụng trộm nghiêng đầu nhìn Thủ Tĩnh
Thủ Tĩnh có nước da ngăm đen, giống như các hán tử nhà nông, mày rậm mắt to, môi rất dày, nếu chỉ nhìn dung mạo bên ngoài thì đây là một ngườirất trung hậu thành thật, không thì mấy năm nay cũng sẽ không bị PhápNghiêm tưởng bở cho rằng gã là một kẻ hiền lành mà mặc sức chèn ép. Nhận ra Lục Minh Ngọc nhìn trộm, Thủ Tĩnh nghiêng đầu, Lục Minh Ngọc theobản năng muốn né tránh ánh mắt của gã, nhưng nàng còn chưa kịp dời tầmmắt, Thủ Tĩnh đã quay đầu sang trước, Lục Minh Ngọc bất ngờ nhận ra mộttia áy náy trong mắt nam nhân kia.
Gã cũng còn biết áy náy?
Lục Minh Ngọc bỗng nhiên sinh ra một phần hy vọng.
Nàng tiếp tục quan sát Thủ Tĩnh, các loại ý nghĩ trong đầu dần hiện lên. Nàng không biết Thủ Tĩnh có bí mật gì, hiện giờ đối với Thủ Tĩnh chạytrốn quan trọng hơn, sẽ không cần thiết phải giết một tiểu cô nương nhưnàng nhằm diệt khẩu. Như vậy nếu nàng vẫn thành thành thật thật, cái gìcũng không nói, cái gì cũng không làm, biết đâu Thủ Tĩnh sẽ thật sự đặtnàng lên trên một ngọn cây nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/9578/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.