Editor: Tapu
Lan viên tại Lục phủ.
Trời vừa sáng, Lục Quân đang trang điểm, nha hoàn Hồng Lăng ôm một cái bồn hoa văn bách điểu đi tới, cười khanh khách nói:“Tiêu thư mau qua xem, tối hôm qua hoa thủy tiên này vẫn còn là nụ, mới qua một đêm, đã nở rồi.”
Lục Quân nghiêng đầu, nhìn về bồn hoa trong lòng Hồng Lăng. Chậu hoa nhẵn nhụi trong trẻo như mỹ ngọc, phía trên thêm vài cành lá xanh mượt, duyên dáng yêu kiều. Tối hôm qua tổng cộng có ba nụ hoa, lúc này quả nhiên có một đóa nở màu hồng nhạt, đóa hoa mềm mại như chỉ khẽ chạm vào sẽ vỡ ra ngay, đang được tắm trong nắng sớm nơi cửa sổ, trông như Liên Hoa tiên tử vừa tỉnh giấc.
Ánh mắt Lục Quân thêm phần nhu hòa, khóe môi rốt cuộc lộ ra mỉm cười.
Hạnh Chi đang chải đầu cho nàng thấy thế khẽ nhẹ nhàng thở ra. Nàng cùng Hồng Lăng là thiếp thân nha đầu mới được phái tới để phục vụ tiểu thư, bọn người Chu ma ma đã bị lão gia đem bán. Chuyện của tiểu thư cùng cô gia trước đây đã ồn ào huyên náo khắp kinh thành, nàng cùng Hồng Lăng lại biết rõ nội tình, mắt thấy tiểu thư cả ngày buồn bực không vui, các nàng luôn tìm cách để tiểu thư cười, hôm nay cuối cùng cũng có chút khởi sắc.
Nhưng nhìn tiểu thư xinh đẹp như thiên tiên lúc nào cũng u sầu, Hạnh Chi không khỏi có chút ấm ức thay tiểu thư.
Diêu lão thái thái dựa vào cái gì chướng mắt tiểu thư? Tiểu thư tính tình có chút nhu nhược, nhưng lại là một cô nương dịu dàng săn sóc, có đôi khi rõràng không muốn cười, sợ nha hoàn các nàng xấu hổ, cũng sẽ giả bộ vui vẻ chiếu cố các nàng một chút. một tức phụ ôn nhu như vậy Diêu gia khôngcần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100810/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.