Muốn nghị hôn, Sở Quốc Công phủ cùng Lục gia phải đem bát tự Sở Hành và Lục Minh Ngọc đi coi, ai ngờ chính là đại cát.
Sau khi coi bát tự, kế tiếp là chính thức đính hôn, nhưng chuẩn bị yến hội, phát thiệp đều cần thời gian, tháng năm thì Lục Hoài Ngọc gả ra ngoài, toàn phủ trên dưới đều vì thế mà bận rộn cả chủ lẫn tớ không kịp thở, phu thê Lục Vanh không muốn đem tiệc đính hôn của cháu gái làm quá qua loa, nên những ngày tốt mà Sở Quốc Công phủ đưa tới, chọn ngày mùng tám tháng bảy.
Nhưng trước đó ngày mà Sở Hành tự mình cầu hôn, các phủ ở kinh thành điều lưu ý động tĩnh của hai nhà, thấy bà mối vài lần lui tới Sở Quốc Công phủ cùng Lục gia, điều đó không phải nói việc hôn nhân này đã cơ bản đã định xuống dưới rồi?
Những nhà cùng Lục gia qua lại thường xuyên, sôi nổi tới cửa hỏi thăm, thuận tiện nói tiếng chúc mừng trước.
Lục Minh Ngọc kết giao tỷ muội không ít, cách hai ngày thì một đợt kéo lại trêu ghẹo nàng,cho dù Lục Minh Ngọc tránh ở khuê phòng, cũng khôngđược yên tĩnh.
Cũng may nàng vui vẻ chịu đựng, trong lòng thực hưởng thụ điều đó.
~
Đêm trước ngày Lục Hoài Ngọc xuất giá, Lục Quân, Lục Cẩm Ngọc đều trở về nhà mẹ đẻ.
“không nghĩ tới A Noãn của chúng ta nhỏ nhất,nhưng Tứ muội phu tương lai lại là nam nhân lớn tuổi nhất a.”
Trong đình hóng gió bên hồ sen, một bên Lục Cẩm Ngọc phe phẩy quạt tròn, một bên trêu chọc Lục Minh Ngọc, đôi mắt rực rỡ nhìn quanh Lục Quân, Lục Hoài Ngọc mỉm cười nói, “Các muội nói xem, Quốc công gia tiếng tăm lừng lẫy cùng A Noãn hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100793/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.