“Đại ca, A Noãn thế nào rồi?” Sở Tùy xuống ngựa vội vàng chạy lại đây, thu bước không xong, bùm quỳ gối bên cạnh Lục Minh Ngọc. Nhưng Sở Tùy dường như không cảm nhận được đau đớn, cũng khôngnhìn huynh trưởng, cúi đầu trước kiểm tra thương thế Lục Minh Ngọc. Nhìn thấy trán của nàng mộtmảng máu đỏ, máu còn đang chạy xuống mặt của nàng, tâm Sở Tùy tựa như bị người ta hung hăng nắm lấy, đau đến khó có thể hô hấp.
“A Noãn……” Giọng nói Sở Tùy đều run lên, duỗi tay muốn giúp Lục Minh Ngọc lau đi vết máu.
Đồng thời một bàn tay trắng nõn lớn hơn hắn một vòng giơ ra, không hề dự liệu mà ngăn hắn lại.
Sở Tùy kinh ngạc ngẩng đầu.
Sắc mặt Sở Hành trắng bệch, cúi đầu nhìn Lục Minh Ngọc, thân thể vẫn không nhúc nhích, giống như tượng đá, chỉ có môi mấp máy, lạnh lùng mà phân phó đường đệ, “Ta chiếu cố A Noãn, ngươi cho người Lục gia đem xe ngựa lại đây,rồi phái người đi tìm Lục đại nhân thỉnh thái y.” Nàng từ trên ngựa ngã xuống,loại tình huống này không nên kịch liệt động đậy, bởi vậy Sở Hành không thể ôm nàng lên ngựa, cần thiết là dùng xe ngựa đưa nàng hồi hành cung.
Sở Tùy nhìn Lục Minh Ngọc vẫn đang hôn mê không tỉnh, tán đồng kế hoạch huynh trưởng, chỉ có ……
“Đại ca đi thôi, ta chiếu cố A Noãn.” Sở Tùy không có nghĩ lại, điều chỉnh vị trí tay, muốn đem Lục Minh Ngọc ôm vào trong lòng ngực chính mình.
Sở Hành lần nữa ngăn hắn lại, mắt cũng không nâng nói: “Nhị đệ, ngươi thích nàng, ta đã cho ngươi nhiều cơ hội, vừa mới lúc nãy là một lần cuối cùng, từ nay về sau, nàng là của ta, ngươi nhân lúc còn sớm hết hy vọng đi.” nói xong, Sở Hành rốt cuộc đem tầm mắt trên mặt Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100772/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.