Tân nương xuất giá, ngày thứ ba lại mặt.
Buổi sáng đầu hạ, bọn nha hoàn trong viện nhẹ nhàng từng bước bận rộn, Lục Quân cắn môi, nghe tiếng bước chân đang tới gần cửa phòng, dừng một lát lại rời đi, nàng mới dám lên tiếng, nhỏ giọng cầu xin trượng phu, "Chờ đến buổi tối, được không?" Hai tay gắt gao giữ lấy trung y, mắt đẹp nhắm chặt.
Diêu Ký Đình tựa vào đỉnh đầu nàng, nhìn hai má hồng nhuận như hoa mẫu đơn của thê tử, hắn cường thế giữ chặt bàn tay nhỏ bé mềm mại, giọng khàn khàn nói: "A Quân, tối hôm qua ta thương tiếc nàng, cái gì cũng nghe theo nàng, nhưng lúc này nếu nàng không cho ta, ta sợ trên đường ta sẽ không kìm lòng được." Thê tử thật đẹp, từ lúc mới bắt đầu tiệc mừng hắn đã nhịn không được rồi, thời thời khắc khắc đều nhớ tới nàng.
Lục Quân ngăn không được hắn, gấp đến muốn khóc, "Trời đã sáng rồi, cần phải đến thỉnh an tổ mẫu, ngày kính trà đã đến muộn, lần này nếu lại muộn nữa, thiếp sợ tổ mẫu sẽ không vui..."
"sẽ không, tổ mẫu thương nàng như vậy, sao có thể vì loại chuyện nhỏ này mà tức giận." Diêu Ký Đình buồn cười bác bỏ cái cớ của nàng, thấy nàng cau mày giống thật sự sợ hãi, Diêu Ký Đình tiến đến bên tai nàng, nhỏ giọng giải thích: "Tổ mẫu đang ngóng trông nàng thay Diêu gia khai chi tán diệp, nếu biết ta và nàng ân ái như vậy, lão nhân gia người có thể vui vẻ đến mức ăn nhiều thêm một chén cơm."
hắn là người đọc sách, trước khi cưới Lục Quân, Diêu Ký Đình không chỉ một lần nghĩ đến cảnh tượng hai vợ chồng sẽ chung đụng như thế nào sau khi thành thân, hắn sẽ tôn trọng nàng, chuyện gì cũng nghe theo nàng, nhưng ngắn ngủn mới ba ngày, Diêu Ký Đình đã phát hiện Lục Quân đúng là người làm bằng nước, mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100753/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.