Hôm nay nhi tử mình thi xong, lại vừa vặn hai ngày này trong Bộ binh khá nhàn rỗi, nên Lục Trảm về nhà sớm.
Viện của ông và Chu thị nằm ngay trung tâm Lục phủ, cũng gần với đại môn nhất, Tiêu thị đoán được trượng phu về nhà sẽ đi đến bái kiến mẹ chồng Chu thị trước, nên đã sớm dẫn tỷ đệ Lục Minh Ngọc đến đây chờ. Mẹ chồng nàng dâu hai người ngồi trò chuyện, Sùng nhi và Hằng nhi hoạt bát hiếu động, đòi đi ra sân chơi, Chu thị không nỡ gò ép bọn nhỏ, nên bảo nữ nhi Lục Quân dẫn theo ba “đứa bé” bao gồm cả Lục Minh Ngọc đi ra ngoài chơi.
“Tỷ tỷ, muốn gặp tổ phụ!” Hằng nhi rất quen thuộc sân viện của tổ phụ tổ mẫu, liền dùng hết sức lực lôi kéo Lục Minh Ngọc đi đến tiền viện. Mọi người ai nấy đều sợ Lục Trảm, nhưng chẳng hiểu sao Hằng nhi lại đặc biệt thân cận với ông.
“Ta cũng muốn gặp tổ phụ!” Sùng nhi thấy vậy cũng nói theo. Lúc trước mẹ chồng nàng dâu Chu thị cùng Tiêu thị gần như đồng thời có thai, vì Chu thị lớn tuổi nên sinh non, vì vậy tuy Sùng nhi lớn hơn cháu trai mình một tháng, lại gầy hơn thấp hơn Hằng nhi. Nhưng đó chỉ là so với Hằng nhi mà thôi, chứ nếu so sánh với những em bé nhà khác, thì Sùng nhi xem như cũng cao lớn, dù sao cũng được nhũ mẫu chăm sóc chu đáo, ăn ngon ngủ kỹ.
“Sùng nhi phải gọi là phụ thân.” Lục Quân ngồi xổm xuống, đau đầu sửa lại cho đệ đệ mình. Lúc chú cháu hai người không ở cùng nhau thì còn đỡ, nếu gặp nhau, đệ đệ rất dễ bắt chước theo cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100682/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.