Nhà thủy tạ xây gần hồ, các trưởng bối đang ngồi tán gẫu bên trong, bên ngoài cửa sổ, Lục Minh Ngọc cùng mấy tiểu cô nương xếp thành hai hàng đứng trên lan can bên hồ,nhìn thấy trong nước có đàn cá màu sắc rực rỡ vẫy đuôi, ở phía dưới lá sen xanh biếc bơi qua bơi lại.
“ Nhị tỷ tỷ, nhìn kìa, thật lớn a!” nhìn thấy con cái có màu sắc rực rỡ khoảng hai thước đang bơi lại, Sở Tương hưng phấn mà kéo Sở Doanh lại xem.
Vóc dáng của Sở Doanh lùn, nên phải nhón chân lên mới nhìn thấy.
Lục Minh Ngọc làm bộ như muốn đổi chỗ để nhìn, đi từ bên trái sang phải, tầm mắt như có như khôngmà nhìn xuống làn váy của tỷ muội hai người, vừa liếc mắt thì phát hiện viên nam châu trên giày trái của Sở Tương không thấy.
Sở Tương…
Lục Minh Ngọc không khỏi thương tiếc thay cho Trần Liên Song. Sở Doanh nhu nhược, sẽ không cùng người khác tranh cãi, còn Sở Tương thì điêu ngoa bá đạo, nếu ai dám đắc tội với Sở Tương, mà thân phận không bằng nàng ấy, thì Sở Tương cũng dám lột một lớp da của đối phương. Tuy bây giờ Sở Tương mới bốn tuổi, tức giận cũng không có nhiều biện pháp hành hạ người khác, nhưng…
Lục Minh Ngọc nhìn về phía nhà thủy tạ, thấy Trần Liên Song đang ngồi phía dưới Đại phu nhân, người thì mặt trắng má hồng, nhã nhặn dịu dàng, đương niên là một khuê tú đoan trang.
Trong lòng Lục Minh Ngọc thở dài, nếu muốn trách thì trách Trần Liên Song tâm địa bất chính, đại bá phụ hảo tâm mà thu lưu nàng ở lại Lục gia, dựa vào tư sắc của Trần Liên Song chỉ cần nàng ấy an phận thủ thường, thế nào Đại phu nhân cũng sẽ an bài một hôn sự tốt cho nàng ấy, nhưng Trần Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100666/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.