Trong vòng một canh giờ ngắn ngủi, đầu tiên là bị Lục Vanh chọc giận mà sinh khí, tiếp theo nhận ra mình bị tiểu thúc dòm ngó từ lâu, bị đã kích liên tục như vậy, dẫn đến Tiêu thị bị động thai.
Đặng lang trung phải quay lại lần nữa khai đơn thuốc dưỡng thai cho Tiêu thị. Sau khi uống thuốc xong, vì lo lắng cho hài tử ở trong bụng, nên nàng cưỡng bách chính mình nghỉ ngơi không nghĩ đến những chuyện phiền lòng, có trượng phu cùng nữ nhi bồi bên cạnh, Tiêu thị yên tâm mà ngủ.
“ A Noãn, con đi ăn trước một chút gì đi, đừng để bị đói”. Thấy thê tử đã ngủ, Lục Vanh vỗ vỗ bả vai của nữ nhi, nhỏ giọng nói. Buổi trưa xảy ra chuyện tới giờ Lục Vanh chưa có ăn gì, nhưng hắn lại lo lắng cho nữ nhi bị đói, Thân thể của nàng đang trong thời kì phát triển không nên để bị đói.
Lục Minh Ngọc cũng không có tâm trạng mà ăn uống,nàng lôi kéo tay phụ thân đi đến trước bàn, giúp phụ thân ngồi yên trên ghế, nàng đứn đối diện với phụ thân, nhỏ giọng hỏi rõ sự tình: “ Cha, ai đã chọc cho mẹ bị động thai vậy? Cha hãy nói cho con đi, con không còn là tiểu hài tử nữa, nếu như người không chịu nói con nghe, thì con rất lo lắng cho mẹ, như vậy rất khó chịu.”
Lục Vanh sờ sờ đỉnh đầu của nữ nhi, trầm mặc một lát, vẻ mặt có chút khó xử nói: “A Noãn, việc này đáng ra không nên nói cho cho con nghe, nhưng cha biết con là người hiểu chuyện, nên giờ cha nói co con, cũng coi như dạy cho con, sau này chọn nha hoàn thì phải thật cẩn thận.””
Lục Minh Ngọc gật đầu, kiên nhẫn chờ phụ thân nói tiếp.
Lục Vanhhạ giọng nói tiếp: “ Chuyện là như vầy…. Bích Đàm… Tứ thúc con thích Bích Đàm,hai người gặp mặt ở hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100651/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.