Editor: Trang Thái
Từ cửa chính Lục gia đến Trữ an đường phải mất một thời gian ngắn. Chu thị phái đại ma ma bên người đi đón khách, sau đó cùng con dâu hỏi thăm Sở Hành, "Ta nhớ rõ hình như thế tử nhỏ hơn Tòng Giản một tuổi?"
Tiêu thị gật gật đầu, "Đúng vậy, chỉ nhỏ hơn một tuổi, cũng đã là Chỉ huy sứ của Thần Xu Doanh rồi, Tòng Giản cũng là thuộc hạ của hắn. Có điều thế tử còn trẻ đã thừa kế tước vị, Hoàng Thượng phong hắn là Chỉ huy sứ cũng là danh xứng với thực. Lần trước A Noãn gặp chuyện không may, một ngọn núi lớn như vậy mà thế tử lại đơn phương độc mã vào núi, sau đó cứu được A Noãn về."
Trẻ tuổi lại có bản lĩnh, ấn tượng của Chu thị đối với Sở Hành tốt hơn. Nghe được bên ngoài tiếng ma ma đưa người tới, lập tức nhỏ giọng khích lệ nữ nhi và cháu gái nhỏ, "Hai người các ngươi mau đi ra tiếp đón." Huynh muội Sở Hành là tiểu bối, bà và con dâu không cần phải ra cửa nghênh đón, nhưng Sở Hành là ân nhân cứu mạng của cháu gái, theo lý cháu gái cũng nên nhiệt tình một chút.
Lục Minh Ngọc cũng hiểu được đạo lý này, gọi tiểu cô cô, hai tiểu cô nương cùng đi ra ngoài.
Thời tiết tháng tư ánh nắng tươi sáng, phía trước nhà chính là một mảnh sân rộng thoáng đột nhiên có hai tiểu cô nương bước ra, Sở Hành theo bản năng nhìn sang, người đầu tiên hắn nhìn thấy là Lục Minh Ngọc khoác trên mình chiếc áo cánh mỏng. Gần một tháng không thấy, tiểu cô nương này hình như cao hơn một chút, gương mặt mũm mĩm trắng hồng vẫn không thay đổi.
"Biễu cữu, Doanh Doanh, hai người đã đến rồi!"
đang muốn thu lại tầm mắt, tiểu cô nương bên kia đột nhiên nhoẻn miệng cười, nắm tay tiểu cô cô bước nhanh tới chỗ bọn họ.
Xuất phát từ lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-noan-huong-nung/3100644/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.