Lúc Bộc Dương ngồi trên xe ngựa nghĩ lại, nàng còn chưa hỏi tiên sinh tại sao nàng ấy cho rằng Khiên Vũ không phải người có thể quản lý biên cương.
Bộc Dương nhớ lại kiếp trước, Khiên Vũ nhậm chức Thứ sử Giang Châu, ba năm sau chuyển tới Tịnh Châu, trước khi phụ hoàng băng hà, hắn đã được điều tới kinh thành, tấn chức Cửu Khanh, đường làm quan coi như thuận lợi. Loại người này, từ đầu tới cuối không tính là có đại tài nhưng cũng coi như là vững vàng ổn định, không tới mức tệ hại như tiên sinh đã nói, có thể trở thành sỉ nhục của quốc gia.
Sau khi trọng sinh có nhiều việc đều không giống như kiếp trước, trong kinh thành chỉ cần thay đổi một chút là ảnh hưởng tới địa phương. Bộc Dương không thể phỏng đoán tình thế phát triểu theo hướng đi ban đầu, đối với Khiên Vũ cũng không hiểu rõ lắm. Nhưng tiên sinh đã chắc chắn như vậy thì có lẽ không phải là không có bằng chứng.
Khương Hồ đã hạ được Sổ Thành, người Nhung từ ba mươi năm trước đã di dân vào quan nội(1),tụ tập cùng sinh sống, ở chung với người Hán thì cũng thường có xung đột, nhiều năm rồi vẫn không thay đổi. Người Nhung dũng mãnh, hung hãn bất nhân, sức khỏe cũng hơn người Hán rất nhiều. Khương Vũ gây chiến với Khương, Nhung, nếu không thể dẹp tan mối họa này thì Lương Châu chắc chắn sẽ gặp nguy.
(1) Những khu vực miền Tây Sơn Hải Quan, Trung Quốc.
Trong đầu Bộc Dương vẽ lên bản đồ của Đại Ngụy, một khi mất Lương Châu, Tính Châu cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhu-cuu/1767142/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.