🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyến đi Vệ phủ lần này thu hoạch được rất nhiều điều.

Bộc Dương trở lại trong phủ, lập tức đến sân của Vệ Tú.

Vệ Tú trước giờ vẫn chỉ ở trong nhà, không có việc gì thì rất ít khi ra ngoài. Lúc Bộc Dương tới, Vệ Tú đang ở trong viện của mình, đang đọc sách.

Gió thu thổi qua, có tiếng quạ kêu, khung cảnh mùa thu nhìn thật hiu quạnh. Vệ Tú như một vệt màu sắc duy nhất trong bức tranh đó. Nàng hơi gầy, ngồi một mình một chỗ, chăm chú đọc sách, khi nghe ngoài cửa có tiếng vang thì mới nghiêng đầu nhìn qua. Đôi mắt sáng ngời, trong suốt yên ổn nhìn Bộc Dương, bình thản không hấp tấp, không kiêu ngạo không nông nỗi, luôn luôn một dạng tâm bình khí hòa.

Bộc Dương cảm thấy sự tức giận không tên lúc ở Vệ phủ một lần nữa lại tràn lên, hơn nữa còn có một cảm giác khiến nàng rối rắm hơn, là đau lòng.

Phất tay để hạ nhân ở bên ngoài viện chờ, Bộc Dương một mình tiến vào trong. Vệ Tú nhìn nàng tới gần, hơi mỉm cười, đóng sách lại để qua một bên, khom người hành lễ.

"Điện hạ."

"Tiên sinh không cần đa lễ." Bộc Dương vừa lên tiếng, giọng nói theo phản xạ nhẹ giọng lại một chút.

Bộc Dương vừa dứt lời đã thấy một cơn gió lạnh thổi tới sau lưng nàng, khiến nàng khẽ run lên. Lại thấy Vệ Tú tuy đã mặc thêm áo nhưng lại vì gió thu thổi qua mà hai má hơi hồng, chân mày Bộc Dương nhíu chặt.

"Sao tiên sinh lại ngồi trong vườn? Ngồi đây hứng gió không lạnh sao?" Nàng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhu-cuu/1767135/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.