“Tiểu Xuân, tên hỗn đản đó đã làm cái gì?”
Tề Đằng Ngộ ôm lấy tiểu khả ái cả người vô lực vào lòng, nếu như Bắc Đại Lộ Đông Ti không ly khai, hắn chắc chắn sẽ tay không làm thịt tên đó.
Tỉnh Lý Xuân Nhật lệ rơi đầy mặt, “A Ngộ, ba tháng đã qua rồi.”
Nhắc tới ba tháng, sắc mặt Tề Đằng Ngộ liền trắng xanh bất định , cái quá khứ phong lưu của hắn trước đây mọi người đều biết, ai cũng rõ ba tháng hắn liền dứt khoát, đổi người cũng như đổi quần áo này nọ, thế nhưng chuyện này hắn không muốn Tỉnh Lý Xuân Nhật biết, hắn không muốn khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật thuần khiết cho rằng hắn rất dơ bẩn.
“Tiểu Xuân, nghe này, trước đây là ta không tốt…”
Tỉnh Lý Xuân Nhật cố nén xuống tiếng khóc nức nở: “Ta sẽ cùng hội trưởng hẹn hò, ngươi không cần lo lắng.”
Tề Đằng Ngộ cứng đờ, hắn biết là không nên nổi giận, thế nhưng bất tri bất giác nói mà như gầm lên.
“Muốn cùng cái tên hỗn đản ai cũng qua lại đó gặp gỡ? Tiểu Xuân, ta tuyệt đối không đồng ý!”
Tỉnh Lý Xuân Nhật cũng không nhẹ nhàng đi chút nào, dù sao Tề Đằng Ngộ là bạch mã vương tử mà hắn luôn mơ ước từ nhỏ đến lớn. Hắn muốn che mặt lại khóc, thế nhưng không muốn đối phương khó chịu, hắn lại cố gắng nhẫn nhịn.
“Xin lỗi, A Ngộ, ta biết cùng ta gặp gỡ rất khó chịu…”
“Không có khó chịu, yêu, Tiểu Xuân, là yêu.”
Nghe được ái ngữ cường liệt như vậy, Tỉnh Lý Xuân Nhật mạnh mẽ lắc đầu.
“A Ngộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-nhat-tinh-hoai/136553/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.