“Anh cười cái gì?”
“Không có gì.” Trương Nghiêu ngừng cười, chuyển tầm mắt, lần nữa dời lên người Từ Tái Xuân, “Có phải em đang nghĩ, phải chăng bọn họ đang ở sau lưng nói anh ăn bám, dựa vào em mới có thể làm ông chủ không…”
Từ Tái Xuân thoáng xấu hổ, “… Em không phải có ý này.”
Từ Tái Xuân nghĩ việc này có chút tổn thương lòng tự trọng đàn ông, nhưng dường như Trương Nghiêu không hề để tâm.
“Để bọn họ nói đi, dù sao bọn họ nói toàn là sự thật. Anh dựa vào em kiếm cơm mà… nói hơi quá đáng tí, em chính là nữ vương bao nuôi anh đó…”
Từ Tái Xuân nhịn không được phụt một tiếng phì cười, “Anh nói bậy bạ gì đấy?”
“Anh đâu nói bậy.” Trương Nghiêu nghiêm mặt, “Lời anh nói đều là thật…”
“Nhưng… em chưa bao giờ nghĩ thế. Tiền anh kiếm được đều đưa em rồi…” Từ Tái Xuân không nói tiếp mà dừng một chút, cô mới lên tiếng, “Hôm nay Trương Kiêu tới tìm em…”
Bàn tay cầm vô lăng của Trương Nghiêu nắm chặt, mặc dù anh đã đồng ý với Từ Tái Xuân không vì Trương Kiêu mà tức giận lung tung nữa, song giờ phút này vẫn có chút không vui.
“Thằng cặn bã ấy tới tìm em làm gì?”
“Anh đừng kích động.” Thoáng do dự, Từ Tái Xuân vẫn nói hết sự thật cho Trương Nghiêu biết, sau đó cô hỏi Trương Nghiêu, “Anh định thế nào? Nhà họ Trương…”
“Liên quan gì đến anh?” Trương Nghiêu cười lạnh một tiếng, “Dựa vào cái gì bọn họ ở bên ngoài chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ngoc/2692555/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.